ngày 32, hồi XXXIII
Trở lại Tổ công tác khẩn cấp, Nghiêm Phi đưa Dịch A Lam vào phòng, nhìn y thật sâu rồi vội vã rời đi.
Uể oải nằm xuống giường, Dịch A Lam thất thần nhìn lên trần nhà. Y rõ ràng không làm gì, song lại cảm thấy mỏi mệt từ thân đến tâm. Bầu trời bên ngoài cửa sổ ảm đạm, khiến căn phòng có vẻ u ám chật chột, hệt như trần nhà và bốn bức tường đang cực lực thu hẹp, trong khi rất nhiều áp lực vô hình lại không ngừng tràn vào.
Thật nhiều, thật nhiều thứ đang đè nặng nơi Dịch A Lam. Sự thờ ơ của Châu Yến An sau khi y chui ra từ sâu lòng đất; cái chết của Diệp Chu; tâm trạng suy sụp của mẹ; nỗi hổ thẹn, lòng tham và ham muốn không thể cưỡng lại của chính mình; cộng với một khía cạnh khác của Nghiêm Phi, và cả cô gái đáng thương Lâm Mộng Hoán. Chỉ trong một tháng, cảm xúc của Dịch A Lam về mọi mặt đều bị ảnh hưởng rất lớn; cuộc sống trước mắt y chưa từng méo mó như bây giờ, vậy mà y lại chỉ có thể bất lực trước nó.
Y chẳng thể yêu cầu Châu Yến An đáp lại tình cảm của mình, chẳng thể yêu cầu mẹ hãy quên đi tất cả ân oán nửa đời, cũng chẳng thể yêu cầu bản thân phải luôn giữ tỉnh táo.
Vậy y có thể làm gì cho Nghiêm Phi và Lâm Mộng Hoán?
Nghiêm Phi là người tốt hay kẻ xấu? Mặc dù Dịch A Lam hiểu rằng không thể dùng bất kỳ thước đo nào đi định nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-32/2163179/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.