ngày 32, hồi XXII
Dịch A Lam đứng phắt dậy, quét mắt nhìn tứ phía. Nhưng chỉ có tán bạch dương đung đưa, chỉ có quả đồi che khuất tầm mắt, và cũng chỉ có vẻ im lặng chết chóc.
Trong giây phút ấy, trái tim Dịch A Lam dường như cắt thành hai nửa: một nửa thắt lại sụp đổ, nửa còn lại hoang mang chẳng biết làm sao.
Y lang thang một cách vô nghĩa từ bên này sang bên kia, trước khi quyết định chộp lấy điện thoại vệ tinh giữa đồng đồ khẩn cấp trên mặt đất.
Điện thoại vệ tinh quân sự, Dịch A Lam loay hoay mãi mà chẳng liên lạc được với Châu Yến An. Chẳng lẽ, y phải đợi Châu Yến An liên lạc trước ư?
Chờ đợi không đáng sợ, đáng sợ nhất là không biết có đợi được chăng.
Càng hồi hộp, vỏ não hoạt động càng nhiều. Dịch A Lam bắt đầu nảy sinh những suy nghĩ bi quan, chẳng hạn như máy bay của Châu Yến An bị bắn hạ, nếu vậy có thời gian nhảy dù không? Độ cao có đủ không? Trong trường hợp phải nhảy dù khẩn cấp, liệu anh có gặp biến số nào không?...
Khoảng nửa giờ sau, Dịch A Lam vẫn trông thấy điện thoại vệ tinh im lìm. Dự cảm xấu lẫn cảm xúc tiêu cực, bắt đầu ăn mòn y.
Nhưng ngay sau đó, y phát hiện ra một điều đáng lo ngại khác.
Là bộ định vị.
Trên màn hình hiển thị, nhiều dãy số không ngừng nhấp nháy với biên độ rất lớn.
Mặc dù Dịch A Lam không biết phương thức hoạt động cụ thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-32/2163117/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.