tháng Chín, hồi I
Nửa đêm ngày 32 tháng 8, Dịch A Lam chào đón khoảnh khắc này với tâm thái tương đối bình thản – đây là sự biến đổi của một thứ gì đấy sau khi thoát khỏi cái chết.
Khi cảm giác mất ý thức qua đi, Dịch A Lam trở về nhà của mình: mẹ và bà vẫn đang ngon giấc, không có chuyện gì xảy ra cả.
Y bật dậy, ngay lập tức quay số của Giản Thành. Dịch A Lam biết, rằng Giản Thành đang lo sốt vó bên kia.
Tốc độ mà Giản Thành bắt máy đã chứng tỏ hắn cầm điện thoại trong một cơn căng thẳng kéo dài.
"A Lam... à?" Giọng nói nhẹ hẫng như thể không biết người gọi đến là ai.
Dịch A Lam reo lên: "Là tôi! Giản Thành, tôi vẫn còn sống! Sống như chưa bao giờ được sống, ngay-lúc-này!"
"Trời ơi!" Giản Thành nghẹn ngào. "Tốt! Tốt quá rồi, A Lam." Một giây chờ trông của hắn chẳng giày vò ít hơn hai mươi tư giờ của người khác là bao.
Giản Thành có ngàn lời muốn nói, song khi biết Dịch A Lam vẫn còn sống hắn lại không biết nên nói gì.
Dịch A Lam cười: "Giản Thành, đừng lo cho tôi nữa. Chắc khoảng thời gian này cậu ngủ không được, bây giờ ngủ ngay đi. Tôi cũng phải làm một giấc thật ngon. Không còn gì phải lo lắng nữa rồi."
"Ừ." Giản Thành khàn khàn nói, rồi bật cười. "A Lam nè, tôi cứ như được sống lại vậy."
Dịch A Lam cười: "Tôi cũng thế."
Sau khi hẹn gặp nhau vào ngày mai, Dịch A Lam cúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-32/2163091/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.