tháng Tám, hồi I
Dịch A Lam giật bắn người như đã ngụp lặn dưới nước hồi lâu. Y ngồi thẳng lưng, hít thở sâu liên tục. Đồng tử giãn ra, thể như mũi dao sắc lẹm ấy vẫn đang kề trước ngực.
Khẽ chạm vào bờ ngực lành lặn, rồi đưa mắt nhìn căn phòng được phủ ánh vàng ấm áp đã đi cùng mình qua nhiều năm, một nỗi hoang mang không sao chịu thấu cứ thế dâng đầy trong lòng y.
Khi mũi dao chực chờ ngay tim, cũng là lúc đồng hồ điểm 12 giờ – y vượt không gian trở lại thế giới bình thường.
Y đang cách kẻ sát nhân rất xa, hoàn cảnh hiện tại rất đỗi an toàn. Nhưng một tháng nữa thôi, mũi dao kia chắc chắn đâm vào tim y. Y phải chết, y nhất định phải chết.
Lần đầu tiên, cái bóng của sự chết chân thực và gần gặn đến vậy. Nó bao trùm Dịch A Lam, khiến tim y đập nhanh đến mức tưởng chừng muốn thoát khỏi thể xác, thoát khỏi "một Dịch A Lam" đang tiệm cận với cái chết.
Y ngồi thẫn thờ không biết tự bao giờ, mãi đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên kéo mình trở lại hiện thực.
Hệt như một người máy vô tri, y cứng nhắc nghiêng đầu nhìn vào vật thể phát ra âm thanh. Hình ảnh mà mắt nhận được truyền đến đại não nhưng, giống một CPU sắp bị đào thải, mất thật lâu y mới đưa ra một kết luận đơn giản: điện thoại đổ chuông, mày nên bắt máy.
Dịch A Lam cầm điện thoại lên, người gọi đến là Giản Thành.
Dòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-32/2163076/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.