Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau
Sau khi tiến vào khu vực của môn phai việc đầu tiên là bái kiến sư tôn. Vì thế chỉ khoảng thời gian sau một bữa cóm Hoàng Trần cùng Trần Hanh đã có mặt tại phòng khách của sư tôn, đón chào hai người là dọng nói khá vui vẻ của Nguyễn lão. Lão không vui sao được, trong 2 năm qua tu vi của lão không những đã vững vàng ở Kết Đan trung kỳ, mà còn tịnh tiến một bước dài có thể nói trong vòng 5 đến mười năm lão có thể đạt tới Kết Đan hậu kỳ. Hơn nữa, mấy đệ tử của lão đều phát triển rất tốt, Trần Hanh cũng đã Trúc cơ trung kỳ đỉnh phong, lần này sau khi đón Hoàng Trần về lão muốn tập trung bồi dưỡng cho Trần Hanh đạt Trúc cơ hậu kỳ. Nhất là Hoàng Trần đã không phụ lòng mong mỏi của lão, tu vi đã đến Luyện Khí Kỳ tầng 8 đỉnh phong, nếu tốt bồi dưỡng, thì chắc chắn đạt trúc cơ trước khi tham kha đại hội luyện dược sư trong năm tới. Không khí trong phòng vô cùng vui vẻ. Sau khi đã trao đổi cơ bản về tình hình 2 năm qua ở tông phái cũng như về phía gia đình Hoàng Trần, Nguyễn Lão tập trung vào vấn đề chính: Trước tiên mới trở về các con cứ nghỉ ngơi thật tốt vài ngày, sau đó muốn Trần Hanh mau chóng bế quan đột phá Trúc cơ hậu kỳ, đan dược phụ trợ cho chon ta đã đích thân luyện chế, lần này tuyệt đối phải thành công. Hoàng Trần, sau 2 hôm nữa con hãy tới trung tâm luyện đan phòng, ta muốn khảo hạch lại trình độ luyện đan của con trong thời gian qua một cách cụ thể để có phương pháp bồi dưỡng đặc biệt. Bây giờ 2 đứa về nghỉ sớm đi cho khoẻ! Nói rồi làm động tác tiễn khách. Sau khi cáo biệt sư phụ, Hoàng Trần nhanh chóng trở về động phủ của mình. Vừa mở ra cấm chế khu vực dược viên thì một bóng hồng thướt tha bay ra, một mùi hương thơm phả vào mặt làm Hoàng Trần thoáng mơ màng. Sực tỉnh hắn vội vàng cung tay: Xin vấn an sư tỷ, hai năm không gặp tỷ vẫn mạnh giỏi và ngày càng xinh đẹp a! Hừ, đệ lại lẻo mép rồi, đa ta đệ, ta cũng bình thường, sư đệ tịnh tiến nhanh thật, mới 2 năm mà từ Luyện Khí Kỳ tầng 2 tới Luyện Khí Kỳ tầng 8 quả nhiên là không phụ lòng sư phụ trông mong. Lần này đệ đại diện môn phái chúng ta tham gia đại hội luyện đan sư cần hết sức cố gắng a. Hôm nào có dịp cần thỉnh giáo đệ vài vấn đề về phối dược đấy, đệ đừng có từ chối ta. Nói rồi cười hóm hỉnh. Quả thật đối với Hoàng Trần mà nói, Nguyễn Liễu cũng khá đáng yêu, ban đầu gặp mặt thì rất khô cứng nhưng khi đã thân quen hắn thấy vị sư tỷ này cũng không phải là la sát như các vị sư huynh vẫn nói. Hoàng Trần không biết là trong mắt phụ nữ thì chỉ có nhân tài chân chính mới khuất phục được họ. Các cụ thường nói: “gái ham tài, trai ham sắc” là thế. Trước đây trong mắt Nguyễn Liễu chưa có người nào để nàng phải nể phục, cơ bản đều là sàn sàn như nàng cả. Nhưng từ khi biết Hoàng Trần, hắn cho nàng thấy một con người khác, Hoàng Trần mặc dù tu luyện muộn song tốc độ tiến giai cũng là quá bá đạo đi. Hơn nữa thiên phú luyện đan thì không phải nói. Điều đó khiến Nguyễn Liễu có một chút để ý rồi a. Đa tạ tỷ động viên, nếu tỷ không chê thì vào động phủ của đệ uống chén trà đã rồi hãy về. Hoàng Trần nói. Thôi để lúc khác, đệ vừa về còn phải nghỉ ngơi, với lại ta đang chuẩn bị luyện đan thiếu chút tài liệu nên sang đây lấy, bây giờ cũng đã muộn ta về trước đã. Nói rồi từ biệt. Sau khi Nguyễn Liễu rời đi Hoàng Trần tiến vào động phủ. Vắng mặt 2 năm nhưng động phủ của hắn cũng không có gì xê dịch, mọi thứ vẫn y nguyên như lúc còn ở đây. Nghỉ ngơi khoảng một canh giờ, cơ thể đã không có xê chuyển gì Hoàng Trần nhanh chóng mở hết cấm chế và tiến về phòng luyện công. Hắn còn rất nhiều thứ phải làm a. sau nửa canh giờ điều chỉnh trạng thái cơ thể thật tốt, Hoàng Trần bắt đầu tiến hành nội thị. Từ khi tiến vào Trúc cơ hắn đã thấy rõ phong ấn cổ đỉnh có dấu hiệu nơi lỏng, tuy nhiên về thời gian không cho phép nên hắn chưa giám manh động. Lần này sau khi về động phủ hắn nhanh chóng kiểm tra. Từ khi hắn đột phá Trúc cơ thành công, Quách lâm thần công cũng đã đột phá tầng 2 lượng linh khí hấp thu đã tăng lên gấp 6 lần so với bình thường, nhưng vì điều kiện linh khí ở ngoài quá thưa thớt nên hắn không cảm giác rõ rệt lắm, lần này về tới môn phái lượng linh khí gia tăng gấp mấy chục lần, nên khi vận công hắn nhanh chóng cảm thấy thư thai vô cùng, linh khí nhập vào cơ thể một cách ồ ạt, nhanh chóng bổ xung vào kinh mạch và đan điền. Sau khi đã xác định rõ công dụng của Quách Lâm Thần Công tầng thứ 2 Hoàng Trần hoàn toàn yên tâm về vấn đề tốc độ tu luyện, mặc dù hắn có ngũ hành linh căn pha tạp thì với tốc độ hấp thu linh khí của Quách Lâm Thần Công hắn cũng không sợ vị tụt lùi với những thiên tài khác a. Ổn định tinh thần hắn tập trung thần thức tiến nhập đan điền. Quả nhiên theo đúng như dự đoán, phong ấn cổ đỉnh đã khá buông lỏng, qua truyền thừa kiến thức của Trần Chân, hắn đã biết cách tiến hành giải phá phong ấn này. Tập trung toàn bộ năng lượng thần thức Hoàng Trần tiến hành công kích phong ấn cổ đỉnh, từng luồng thần thức được Hoàng Trần phóng thích liên tục như những con sóng liên tục vỗ vào phong ấn, sau nửa canh giờ, Hoàng Trần đã khá mệt mỏi, lượng thần thức tiêu hao đến mức hắn không chịu nổi, tuy nhiên phong ấn cũng đã có rất nhiều những vết rạn nứt. Quyết định nghỉ ngơi, Hoàng Trần nhanh chóng hồi phục thần thức. Hơn một canh giờ trôi qua, thần thức đã phục hồi cơ bản Hoàng Trần lại tiếp tục công phá phong ấn. Thần thức của Hoàng Trần khá mạnh, so sánh có thể tương đương trúc cơ hậu kỳ xong hắn không có pháp quyết tu luyện thần thức nên việc tấn công cũng rất thô sơ đơn giản chỉ là thô thiển phóng thần thức thành từng đợt sóng mà thôi. Mọi việc cứ thế tiếp diễn đến khi Hoàng Trần khôi phục thần thức lần thứ 3 thì trời cũng đã gần sáng, lần này là lần mấu chốt, phong ấn đã rất mỏng manh, hắn phóng liên tiếp các đợt thần thức tới phong ấn, lần 1 lần 2,... lần 9 “ oành~” một âm nhanh vang lên, một làn rung động xung kích lan toản khắp đan điền, một luồng năng lượng phát tán ra toàn bộ kinh mạch rồi nhanh chóng biến mất. Hoàng Trần cảm giác một đợt thư thãi dễ chịu.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau