Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Xẹt! Oành!
Năm ngón tay Trần Hạo mở ra, trường thương màu vàng đặt ở bên người liền hút vào trong tay, chợt bước ra một bước, thân hình như điện lao về phía cửa chính.
Đỗ Kinh ngạc nhiên mở to mắt nhìn. Mi tâm Trần Hạo phát ra bạch quang đã nhập vào hồn phủ của hắn, hắn đã là người tự do. Cái này vô luận như thế nào hắn cũng chưa nghĩ đến. Linh hồn khế ước nô bộc, Trần Hạo ở thời khắc sinh tử nguy cảnh này, lại giải trừ cho hắn. Hắn thắc mắc, phải chăng Trần Hạo không muốn mệnh lệnh hắn liều chết chiến đấu, nếu không thì sẽ không thả hắn.
...
“Không đến một khắc cuối cùng, không thể hành động thiếu suy nghĩ!” Ở thời điểm Trần Tuyết muốn xông ra ngoài, Hàn Mai tiên tôn bỗng nhiên giữ chặt nàng, đồng thời ánh mắt tản ra hào quang dọa người, nhìn về phía đám người Trần Tuyết, Long Đình, hoa tỷ muội.
“Mẹ...”
“Nghe ta! Nếu ta không đoán sai, nó sợ nhất đó là các ngươi xuất hiện. Các ngươi nên biết, Thiên Tiên cảnh tuyệt không phải các ngươi có thể chống lại, đi ra ngoài, không thể nghi ngờ là lấy trứng chọi đá... Lui một bước mà nói, mặc dù Hạo nhi ngã xuống, các ngươi cũng phải sống sót, báo thù cho nó! Mà không phải đồng quy vu tận...”
...
“Lão đại! Đỗ Kinh ta không phải loại hèn nhát!”
Oành!
Chỉ sững người ngắn ngủi, trên mặt Ðỗ Kinh chợt lóng lánh ra quyết tuyệt không chút quay đầu, theo sát Trần Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270984/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.