Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Trần Hạo sau khi mạnh mẽ đột phá thoát khỏi ao máu, toàn bộ không gian trong lòng đất bắt đầu sụp đổ.
Trần Linh lo lắng sợ hãi liền ngưng tụ thành ánh sáng ký ức, truyền cho Trần Hạo.
Trần Hạo nháy mắt đã hiểu sự thể, trước dùng lực lượng linh hồn cường hãn phong tỏa hồn phủ Trần Linh, sau đó kéo Trần Linh, nhanh như điện chớp đuổi theo. Vì thế liền có một màn về sau.
“Đại ca... Ngươi đừng an ủi chúng ta... Tiền bối đó đã biết chỗ thiếu hụt của bản thân, lưu lại truyền thừa tất nhiên sẽ không cho ngươi đi đường tương tự hắn...” Lý Dương nói.
“Được rồi. Ta có đạo của ta... Nay đạt được, vừa vặn là trạng thái ta cho rằng tốt nhất. Các ngươi nếu coi ta là đại ca thì không được nói lời khách khí. Nếu không, ta sẽ rất tức giận!” Trần Hạo nghiêm túc nói.
“Vâng.” Trần Linh cùng Lý Dương đều gật gật đầu.
“Cảm giác thế nào? Vận dụng linh đài là ta xa không bằng các ngươi... Có thể đem độc trùng luyện hóa hay không?” Sắc mặt Trần Hạo dịu xuống, thân thiết hỏi.
Giờ phút này, Trần Hạo không có chút phong phạm cường giả, càng không có bất cứ gì lạnh lùng tàn khốc, như là đổi thành một người khác, chỉ có quan tâm đối với huynh đệ tỷ muội.
Đỗ Kinh đối với Trần Hạo hiểu biết chỉ giới hạn trong đồn đãi cùng lạnh lùng tàn khốc ở lần trước Trần Hạo chém giết Tứ Cuồng Long, lúc này nhìn thấy bộ dáng Trần Hạo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270970/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.