Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Các ngươi nói cái gì?" Có chút lơ là, Long Đình khó hiểu nhìn hai người, hỏi. Nàng chưa phát hiện Phiếm Đông Lưu khác thường. Nhưng Trần Tuyết và Trần Hạo đều là thất khiếu linh lung tâm, một ánh mắt khác thường cũng có thể cảm giác được dị thường, không thể không nhìn ra Phiếm Đông Lưu trong lơ đãng toát ra hảo cảm đối với Trần Hạo. Đương nhiên, loại hảo cảm này trên thực tế cũng không tính là gì, xa không như Trần Tuyết nói là “thủy tính dương hoa” như vậy. Chỉ là ban đầu Phiếm Ðông Lưu cùng Trần Lâm liên quan, bây giờ là cùng Phiếm Đông Thăng thanh mai trúc mã, ít nhất nói rõ một điểm, Phiếm Đông Lưu quả thật không phải loại nữ nhân đối với một người nam nhân khăng khăng một mực, dù nàng có thể làm được, ở trên tâm lí e rằng cũng có ý khác.
Trên thực tế, tu luyện giới người như vậy là có nhiều. Nam nhân đều là loại này, nhưng giống Phiếm Đông Thăng cực phẩm nam nhân như vậy thì tuyệt đối trong trăm triệu không có một. Nữ nhân giống Phiếm Ðông Lưu như vậy, nhất là trước khi mất đi nguyên âm, cơ bản là chiếm hơn phân nửa.
Không thể hậu phi, gián tiếp cũng nói rõ lực hấp dẫn của Trần Hạo đối với nữ nhân quá mạnh mẽ. Đổi làm người khác thì không nhất định.
“Không có gì.” Trần Hạo và Trần Tuyết đồng thời nói: “Bắt đầu lĩnh ngộ đi!”
Long Đình nhíu mày trừng mắt cộng thêm bĩu môi, không hỏi nhiều, nói thẳng: “Hạo ca ca, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270927/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.