Chương trước
Chương sau
Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Các ngươi nói cái gì?" Có chút lơ là, Long Đình khó hiểu nhìn hai người, hỏi. Nàng chưa phát hiện Phiếm Đông Lưu khác thường. Nhưng Trần Tuyết và Trần Hạo đều là thất khiếu linh lung tâm, một ánh mắt khác thường cũng có thể cảm giác được dị thường, không thể không nhìn ra Phiếm Đông Lưu trong lơ đãng toát ra hảo cảm đối với Trần Hạo. Đương nhiên, loại hảo cảm này trên thực tế cũng không tính là gì, xa không như Trần Tuyết nói là “thủy tính dương hoa” như vậy. Chỉ là ban đầu Phiếm Ðông Lưu cùng Trần Lâm liên quan, bây giờ là cùng Phiếm Đông Thăng thanh mai trúc mã, ít nhất nói rõ một điểm, Phiếm Đông Lưu quả thật không phải loại nữ nhân đối với một người nam nhân khăng khăng một mực, dù nàng có thể làm được, ở trên tâm lí e rằng cũng có ý khác.

Trên thực tế, tu luyện giới người như vậy là có nhiều. Nam nhân đều là loại này, nhưng giống Phiếm Đông Thăng cực phẩm nam nhân như vậy thì tuyệt đối trong trăm triệu không có một. Nữ nhân giống Phiếm Ðông Lưu như vậy, nhất là trước khi mất đi nguyên âm, cơ bản là chiếm hơn phân nửa.

Không thể hậu phi, gián tiếp cũng nói rõ lực hấp dẫn của Trần Hạo đối với nữ nhân quá mạnh mẽ. Đổi làm người khác thì không nhất định.

“Không có gì.” Trần Hạo và Trần Tuyết đồng thời nói: “Bắt đầu lĩnh ngộ đi!”

Long Đình nhíu mày trừng mắt cộng thêm bĩu môi, không hỏi nhiều, nói thẳng: “Hạo ca ca, sao Phiếm Đông Lưu biết ngươi là Lãnh Huyết?”

“Ta cũng tò mò...” Trần Tuyết hỏi. Vừa rồi Phiếm Đông Lưu gọi Trần Hạo Lãnh Huyết đại ca, Trần Tuyết đã đoán được có thể là Trần Hạo ở thế giới thứ hai từng dùng một thân phận giả. Bây giờ Long Đình hỏi như vậy, tất nhiên chính là sự thực.

“Cái này có gì tò mò, lúc trước, ở thế giới thứ hai Đông Lưu thành cạnh kĩ trường, nàng từng chiến đấu với ta một lần, nhắm chừng là nhận ra khí tức của ta..., không có cách nào, tuy ta ở thế giới thứ hai võ trang hạng nặng, nhưng sức quyến rũ của ta thật sự mạnh, tựa như đom đóm trong đêm đen... Không nói cái này, các ngươi mau mau lĩnh ngộ, ta cảm ngộ trước một phen. Lần này thu hoạch không tệ... Hắc hắc....”

“Trạng thái ngươi vừa rồi tiến vào?”

“Không sai! Chờ xử lí xong di tích tông môn này, ca truyền thụ các ngươi một ít tuyệt học thật sự! Ðược rồi, nhanh bắt đầu đi!”

...

“Tê!”

Vừa dùng linh dược khôi phục nhanh, vừa chạy, gương mặt Trần Lâm ban đầu tuấn nhã, bây giờ dữ tợn vặn vẹo, càng nghĩ càng phẫn nộ, càng không cam lòng.

“Trần Lâm ta thế mà thua một gã Địa Tiên cảnh sơ kì đỉnh phong, cơn giận này, vô luận như thế nào cũng phải trút! Nếu không thì ta nào còn mặt mũi? Hắn hẳn là ngoài ý muốn tiến vào một cái trạng thái kỳ diệu mới đúng, nếu không thì lúc ta mỏi mệt, hắn không có lý do gì không ngừng... Cẩu nam nữ kia cũng không thể buông tha! Chẳng qua...”

Nghĩ đến thực lực biến thái của Trần Hạo, ánh mắt Trần Lâm mơ hồ, cuối cùng vẫn nhịn xuống. Bây giờ, hắn căn bản không làm gì được đối phương, ít nhất trong ngắn hạn trở về đều là tự rước lấy nhục.

Không thể không nói, lần này xem như hoàn toàn gặp hạn ngã đau.

Vốn tưởng rằng gặp được di tích tông môn bảo địa cường hãn này là có thể thu hoạch lớn một phen, lại không nghĩ tới gặp thịt đến miệng nhưng lại tới trong miệng người khác, nếu đem Phiếm Đông Lưu cướp về, đem Phiếm Đông Thăng chém giết thì thôi, lại không nghĩ tới bị Trần Hạo chặn ngang một cước, từ chối điều kiện, muốn cùng người ta sinh tử quyết đấu, lại thua mất hết mặt mũi.

“Ta vẫn là xâm nhập trước! Nơi này thời gian pháp tắc kéo dài, e rằng ít nhất phải nán lại mấy trăm năm thời gian, cũng đủ ta tăng lên tới Thiên Tiên cảnh, đến lúc đó, ta trái lại muốn xem hắn cản ta như thế nào! Hừ!” Trần Lâm hít một hơi thật sâu, làm ra quyết định.

Đối với Trần Hạo, ở trước khi xuất phát, Mạt Lăng Đạp Tuyết đã từng liên hệ hắn, lúc ấy, hắn trực giác cho rằng là vì Long Ðình nên Mạt Lăng Đạp Tuyết mới cố ý dặn dò dằn mặt Trần Hạo. Cho nên, sau khi xâm nhập, theo cơ hội mọi người chạm mặt càng ngày càng cao, mượn dùng lực lượng Mạt Lăng Đạp Tuyết, tự nhiên càng tốt, nhưng Trần Lâm bây giờ không còn suy nghĩ việc này. Bị Trần Hạo đánh bại, mất hết mặt mũi, hắn muốn đường đường chính chính bằng vào thực lực của mình đem Trần Hạo đánh bại, như vậy mới có thể rửa sạch nỗi nhục, vãn hồi mặt mũi.

...

Nửa tháng sau.

Trong di tích tông môn chỗ Trần Hạo, người tu luyện lục đục tới đã chừng mấy nghìn người, toàn bộ đều là người tu luyện Ðông Lưu thành, toàn bộ di tích tông môn trừ cung điện trung tâm tầng tầng vách ngăn thủ hộ, trong trong ngoài ngoài đã sớm bị lật tung toàn bộ. Cuối cùng đều ngồi vây quanh ở bốn phía vách ngăn, lĩnh ngộ tuyệt học cường đại ẩn chứa trong vách ngăn, có thể đạt được tông môn truyền thừa lưu lại trong vách ngăn hay không thì đại đa số người đều biết không có hy vọng gì, nhưng ở nơi này tu luyện cũng là địa phương tuyệt hảo. Càng không cần nói, trong vách ngăn còn ẩn chứa tuyệt học, tất nhiên sẽ không có ai rời khỏi.

Tê!

Một tia sáng vô ảnh vô hình ẩn nấp ở trên hư không với tốc độ kinh người, xuất hiện ở không gian ngoài di tích tông môn trăm vạn dặm, đang nhanh chóng tiến lên, đó chính là phi hành khí cỡ nhỏ của Trần Hạo, Hoa Hạ số 1.

Tít tít tít!

“Hai vị sư phụ, tập trung khí tức sinh mệnh của chủ nhân! Bắt chước cảnh tượng!” Không qua bao lâu, thanh âm của Tiểu Trí số 1 liền ở trong phi hành khí vang lên.

Tê tê tê...

Chợt trong phi hành khí liền xuất hiện cảnh tượng di tích tông môn.

“Di tích tông môn viễn cổ?” Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn nhìn tràng cảnh trước mắt bắt chước ra, nhất thời lộ ra một tia kinh ngạc, nói.

“Khí tức sinh mệnh của chủ nhân là ở trong trung tâm di tích tông môn này, bị tầng tầng vách ngăn thần thông pháp tắc thủ hộ, Tiểu Trí tạm thời không thể liên lạc với chủ nhân. Hai vị sư phụ, chúng ta cần hạ xuống không?” Tiểu Trí số l giọng máy móc không có cảm tình, hỏi. Nó là kết quả khoa học Địa Cầu cùng thần thông pháp tắc kết hợp, cũng là khí linh pháp bảo của Trần Hạo, là trí não của Hoa Hạ số 1. Giờ phút này, nó chỉ có thể bằng vào thủ đoạn khoa học dò xét cảm ứng được khí tức sinh mệnh của Trần Hạo, nhưng lại không cách nào lấy thân phận khí linh cùng Trần Hạo chủ nhân cảm ứng lẫn nhau. Rất hiển nhiên, ở dưới kết giới phong ấn vách ngăn, nó cùng thần thông pháp tắc trong vách ngăn cảm ứng liên hệ.

“Hàn Mai, chúng ta vào xem tình huống?” Nghe được Tiểu Trí số 1 nói, Vân Vi tiên tôn nhìn về phía Hàn Mai tiên tôn, nói: “Ngươi xem, chừng mấy ngàn người tu luyên vây tụ ở chỗ trung tâm tu luyện, khẳng định là có chỗ tốt rất lớn...”

“Ừm, đều là người tu luyện Nhân tộc, hẳn là không có vấn đề. Đi xuốn nhìn xem đi...”

Tê!

Nghe được hai người nói, Tĩểu Trí số 1 liền mở ra cửa khoang thuyền phi hành khí, nói: “Hai vị sư phụ, nếu có phiền toái, chỉ cần bay nhanh đến không trung là được, Tiểu Trí sẽ tiếp ứng các ngươi.”

“Ừm”

Tê tê!

Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn nhất thời hóa thành hai cơn gió dung nhập đến trong thiên địa. Hai người đều nắm giữ điêu kĩ tâm quyết mà Trần Hải lúc trước để lại cho Vô Cực tiên cung, chỉ là hai người chịu thiên phú chế ước, không thể ẩn nấp đến loại cảnh giới như Trần Hạo cùng Trần Tuyết, nhất là ở trong không gian tràn ngập bổn nguyên năng lượng này, hai người cũng chỉ có thể giấu giếm được người tu luyện bình thường, hơn nữa còn ở dưới tình huống đối phương không để ý.

Chẳng qua, các nàng cũng không phải trông cậy vào tâm quyết này che giấu cái gì, chỉ là dự phòng người chung quanh cảm ứng được hai người bọn họ đột nhiên xuất hiện.

“Ði!”

Hơn mười năm thời gian, vốn chỉ là Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, thực lực hai người cũng tăng lên thật lớn, nhưng muốn chạm đến vách ngăn thì vẫn không thể. Loại tình huống này cùng người tu luyện khác cũng không có gì khác nhau.

...

Ở thời điểm hai người tới phụ cận di tích tông môn, sớm đem khí tức bản thân phóng ra, tâm thần càng kinh ngạc cùng hưng phấn cảm ứng trong di tích tông môn bổn nguyên năng lượng và thiên đạo pháp tắc cường hãn cực điểm. Có thể tiến vào địa phương cường hãn như vậy tu luyện, hai người ở lúc trước là chưa từng nghĩ tới. Các nàng rất rõ ràng, ở trong toàn bộ người tu luyện tiến vào nguyên thủy bí cảnh, xuất thân từ một tinh cầu nhỏ, các nàng chính là tồn tại đội sổ, đừng nói người tu luyện trong Hạo Vũ tinh hệ, dù là trong Á Dĩnh tinh người tu luyện tinh cầu khác, đại đa số đều mạnh hơn các nàng. Cho nên khi các nàng có được cơ hội tham dự nguyên thủy bí cảnh lần này, tính toán duy nhất đó là sau khi tiến vào, không cần xâm nhập, tìm một địa phương hẻo lánh tu luyện đến khi nguyên thủy bí cảnh chấm dứt, miễn cho gặp phải họa sát thân.

Điều này làm cho Tiểu Trí số 1 không phí nhiều khí lực, đã tìm được hai người.

Lúc ấy nhìn thấy Tiểu Trí số l, hai người kinh ngạc đến mức không cách nào hình dung. Chỉ là các nàng sợ liên lụy Trần Hạo, ngay từ đầu từ chối tìm Trần Hạo, thẳng đến sau khi Tiểu Trí số 1 nói ra thời gian pháp tắc nơi này cùng với tính toán của Trần Hạo, hai người mới đồng ý.

Nay, nhìn di tích tông môn cường hãn này, hai người tất nhiên có chút hưng phấn. Sau khi quan sát một hồi người tu luyện khác, hai người liền đã hiểu thế nào, đều bắt đầu lĩnh ngộ tuyệt học vách ngăn.

...

“Này, lão mỹ nữ, các ngươi là quân đoàn nào? Không ở phạm vi quân đoàn của các ngươi, sao chạy đến quân đoàn chúng ta? Thực lực kém như vậy, còn chạy loạn khắp nơi, tránh ra! Nơi này ta chiếm!”

Không tới nửa ngày thời gian, một người tu luyện trung niên khí tức đối với Hàn Mai tiên tôn và Vân Vi tiên tôn cường đại vô cùng liền xuất hiện ở trước mặt hai người, bá đạo nói.

Nghe được đối phương nói, Hàn Mai tiên tôn và Vân Vi tiên tôn khẽ nhíu mày, nhưng hai người chỉ có thể đứng dậy, đem cái vị trí coi như không tệ này nhường ra. Tình thế mạnh hơn, người ta thực lực cường đại, các nàng chỉ có thể nhường, nếu mà tranh đoạt, dù bị giết cũng là trong quy tắc, chẳng trách người khác.

“Ha ha...” Nhìn thấy hai người ngoan ngoãn tránh ra, người tu luyện này mỉm cười, thầm nghĩ: “Khí tức yếu như vậy, bộ dạng lại tuyệt sắc, tất nhiên là người tu luyện trong ba mươi sáu tinh cầu nhỏ chủ tinh quản hạt, nếu không thì không có khả năng yếu như vậy... Nếu là kiếm tới tay, làm nữ nô cũng không tệ lắm...”

“Này? Hai vị lão mỹ nữ, cái di tích tông môn này người tu luyện càng ngày càng nhiều, lấy các ngươi tu vi khẳng định là không thể ở chung quanh trung tâm vách ngăn, bản nhân không ngại cho các ngươi ở cùng, chỉ cần các ngươi đáp ứng làm người hầu ta, như thế nào? Các ngươi bộ dáng hẳn là người của tinh cầu nhỏ, bản nhân là tông môn cường đại của Đông Lưu thành, đi theo ta, so với các ngươi ở tinh cầu nhỏ tốt hơn nhiều...”

Vẻ mặt Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn hiện lên một tia oán giận, thân hình dừng một chút, nhưng chợt lại nhanh chóng rời khỏi.

“Không biết tốt xấu!” Người tu luyện kia mắng một tiếng, liền một quyền đánh về phía vách ngăn. Loại tình huống này, đặc biệt là tình huống có lệnh bài tin tức truyền tông, dù hắn thực lực mạnh thì cũng không dám làm trái quy tắc mạnh mẽ bức bách. Dù sao đối phương đã nhường ra vị trí.

...

“Hàn Mai, xem ra chúng ta là không tìm được chỗ rồi...” Hai người vây quanh vách ngăn dạo qua một vòng, nhưng càng ngày càng nhiều người tu luyện, đều phân chia khu vực của mình, không cho người ta tiếp cận, ngẫu nhiên nhìn thấy một cái khe hở, hai người là không dừng được bao lâu, liền bị người tu luyện mới tiến vào bằng vào thực lực chiếm trước.

“Quên đi, chúng ta cứ ở bên ngoài tu luyện là được... Vách ngăn tuyệt học đó cao thâm đến cực điểm, chúng ta muốn lĩnh ngộ cũng không phải dễ như vậy, không cần vô giúp vui...” Hàn Mai tiên tôn nói, ngoài miệng nói như thế, nhưng biểu cảm trên mặt rõ ràng không cam lòng. Dù là ai có loại cơ hội lĩnh ngộ tuyệt học cường đại này, lại không cách nào tới gần lĩnh ngộ, đều sẽ không cam lòng. Nhưng các nàng cũng không có cách nào.

...

“Đông Thăng ca...”

Phiếm Đông Lưu và Phiếm Ðông Thăng đã đột phá vách ngăn thứ nhất, đang ở giữa tầng vách ngăn đầu tiên cùng tầng vách ngăn thứ hai cảm ngộ. Giờ phút này, Phiếm Ðông Lưu vừa mới lĩnh ngộ một câu pháp quyết, lúc xem xét bên ngoài càng ngày càng nhiều người tu luyện, bỗng nhiên thấy được hai bóng người, ánh mắt càng tập trung trên một người ở trong đó, hô với Phiếm Đông Thăng.

“Ừm? Làm sao vậy Đông Lưu?”

“Ngươi xem nữ nhân kia...”

Phiếm Ðông Lưu chỉ vào một bóng người bên ngoài, nói.

“Làm sao vậy?” Phiếm Đông Thăng theo hướng Phiếm Đông Lưu chỉ, nhìn thấy hai nữ nhân khí tức nhỏ yếu, rõ ràng tuổi rất lớn, tuy dung mạo họ đều là nữ nhân trung niên phong vân vẫn còn, nhưng trừ cái đó ra thì cũng không có cái gì khiến người ta chú ý.

“Chàng không cảm thấy là bộ dạng cùng Trần Tiểu Bạch giống nhau như đúc sao?”

“Tựa như thực rất giống...” Nghe Phiếm Đông Lưu nói như thế, Phiếm Đông Thăng sau khi cẩn thận đánh giá, nói. Trần Tiểu Bạch là đã thay đổi khí tức cùng dung mạo của mình, nhưng dung mạo sau khi thay đổi quả thật cùng nữ nhân trung niên đó có bảy tám phần tương tự, hơn nữa có thể khẳng định Trần Tiểu Bạch bộ dáng sau khi đến cái tuổi này, chỉ sợ sẽ giống nhau như đúc.

“Ngươi cẩn thận cảm ứng huyết khí nàng nữa...” Phiếm Đông Lưu lại nói.

“Cái này... Đông Lưu, ta chưa từng chú ý Trần Tiểu Bạch như thế nào, hơn nữa, phương diện cảm ứng là ta xa không bằng ngươi... Ngươi đã phát hiện cái gì?” Phiếm Đông Thăng nói.

Phiếm Đông Lưu đối với khí tức là mẫn cảm nhất. Cái này cũng là một loại thiên phú, tuy không phải dị năng thần thông, nhưng đối với nhận thức lại có diệu dụng rất lớn. Ðây cũng là một trong những nguyên nhân Phiếm Đông Lưu chỉ cần cùng Trần Hạo chiến đấu một hồi ở thế giới thứ hai, liền có thể kết luận Trần Hạo là Lãnh Huyết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.