Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Vậy thì tốt. Ta còn lo lắng ngươi đang bế quan tu luyện bỏ qua cơ hội may mắn... Ha ha ha... Hạo ca ca, không tính cùng một chỗ với ta hả?” Long Ðình bắt được ý tứ ẩn hàm trong lời nói của Trần Hạo, có chút thất vọng nói.
“Ngươi đường đường đệ tử thánh điện, chính là đại lãnh đạo dẫn đội, ca ca ta điêu dân nho nhỏ này sẽ không theo ngươi lăn lộn... Ô, đúng rồi, Đình muội. Ta đã dùng viên đan dược thứ hai... Bây giờ nhìn hình ảnh của ngươi, cũng có loại... Ha ha ha... Ta bây giờ đã hiểu cảm giác của ngươi...”
“Hừ! Còn nói ta phát tao, bây giờ hiểu rồi chứ? Ha ha ha... Đau cũng khoái hoạt... Không đúng, lần trước ngươi không phải nói không cảm giác gì sao? Không phải mới phát tác một lần sao? Sao nhanh như vậy đã...”
“Ai biết được, dù sao sau khi bước vào Địa Tiên cảnh bùng nổ một lần, so với lần đầu tiên của ta mãnh liệt gấp mười gấp trăm lần... Tuy cứng rắn chịu đựng qua, nhưng sau đó tần suất bùng nổ quá cao, làm cho ta ngay cả tĩnh tâm để tu luyện cũng không làm được, cả đầu óc đều là ngươi... Hơn nữa, sau mỗi lần bùng nổ, tựa như hiệu quả đã rất nhỏ, nhỏ đến có thể xem nhẹ không tính... Cho nên ta chỉ có thể nuốt dùng viên thứ hai. Bây giờ tốt hơn nhiều rồi...”
“Hạo ca ca... Ngươi nói thực?”
“Nói thực gì? Ta đương nhiên nói thực, việc này chẳng lẽ còn lừa ngươi?”
“Ta là nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270883/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.