Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Vô sỉ, vô sỉ! Lúc này cởi quần áo cái gì?”
Bách Lý Ngưng Băng hung tợn nói thầm, chưa từng trải qua song tu, nhưng nàng đã từng nghiên cứu qua. Lúc trước, vì muốn thông qua song tu lĩnh ngộ bất hủ ý chí mà nàng đã tỉ mỉ nghiên cứu, có điều chưa áp dụng thực tiễn. Hơn nữa, nàng lớn tuổi như vậy, chỉ cần không phải là ngu ngốc, hoặc nhiều hoặc ít đều biết việc nam nữ, đối với loại cảnh tượng này, dù hận ngứa răng cũng sẽ liên tưởng đến chuyện đó.
...
“Còn không ra? Nha đầu này thật đúng là có thể chịu... Hẳn sẽ không là ta lầm chứ?”
Ðến lúc này, Trần Hạo có chút hoài nghi mình có phải hay không làm cái chuyện này hoàn toàn không có ý nghĩa. Nhưng suy nghĩ một lát, với loại trực giác tiềm tàng, hắn vẫn cảm giác bị người ta nhìn chằm chằm. Loại cảm giác này đối với người bình thường thì không để ý, bởi vì rất nhiều tình huống nghi thần nghi quỷ sẽ nhiễu loạn tâm hồn. Nhưng Trần Hạo tin tưởng vững chắc vào trực giác của mình. Nhất là ở trên lý luận còn có thể phân tích thông, nên không có lý do gì phủ quyết trực giác của mình.
“Thật có thể nhịn! Xem ra là thế nào cũng muốn ta tiến vào trạng thái tu luyện, đến một cái đánh lén đột ngột... Vậy được rồi, ca sẽ thành toàn ngươi!”
Trần Hạo đong đếm ý nghĩ của Long Đình, rốt cuộc lui một bước. Quyết định đùa tiếp, hắn còn chưa da mặt dày đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270875/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.