Chương trước
Chương sau
Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Vẫn là không có phản ứng... Xảy ra chuyện gì vậy.... Ðã nửa tháng thời gian rồi...”

Cách đó ngàn dặm, trong phi hành khí đang ở trạng thái ẩn nấp, Long Ðình tự nói với mình, trên mặt mang theo một tia sốt ruột lo lắng.

Trần Hạo vào Sí diễm hỏa nhãn đã được nửa tháng, ngày thứ ba sau khi Trần Hạo bước vào, Long Ðình không kìm được liền bóp vỡ thông tin phù muốn hỏi thăm tình huống Trần Hạo. Nhưng Trần Hạo đến tận bây giờ vẫn chưa trả lời, khiến nàng phiền muộn vô cùng. Nhưng lúc đó nàng cũng không để ý, dù sao huyền hỏa cấp chín bảo vệ Sí diễm hỏa nhãn, tình huống bên trong khả năng rất tồi tệ, Trần Hạo không thể phân thần trả lời là có khả năng này, hoặc gặp phải tình huống đặc thù nào đó cũng có khả năng.

Nhưng đến bây giờ đã tròn nửa tháng thời gian, vẫn không có bất cứ hồi đáp nào, khiến Long Ðình không thể kiên nhẫn thêm.

“Không lẽ xảy ra vấn đề gì?” Long Đình nhíu mày nói: “Tiểu Trí số 1, còn cảm ứng được khí tức của Trần Hạo không?”

“Cảm ứng không được. Huyền hỏa cấp chín phong ấn, hệ thống thăm dò không thể xuyên qua... Ta cũng lo lắng lắm. Xin đừng hỏi ta hết lần này đến lần khác nữa. Cảm ơn...” Giọng nói máy móc nhưng tràn ngập nhân tính hóa của Tiểu Trí số l vang lên. Hiển nhiên câu hỏi này Long Đình đã hỏi không chỉ một lần.

Long Dực ngay từ ngày đầu tiên đã tự mình ra ngoài rèn luyện. Ðại cơ duyên này là do đạo lữ của Trần Hạo Đạm Đài Liên dẫn động, dù hắn có hứng thú cũng chỉ có thể từ bỏ. Nếu là người khác, với thực lực của hắn, tuyệt đối sẽ đi thử. Hắn không muốn lãng phí thời gian, đương nhiên sẽ không giống Long Đình ở trong phi hành khí chờ đợi.

“Đúng là kỳ quái, huyền hỏa cấp chín duy trì một hai ngày thời gian là việc rất bình thường, nhưng đã duy trì nửa tháng rồi mà vẫn không thấy có xu thế rút đi... Cho dù là phần thưởng cho người khởi động cơ duyên thì cũng quá dài rồi đấy? Ta hoài nghi khả năng xuất hiện tình huống không thể lý giải nổi... Ta có nên xuống đó xem không... Nói không chừng huynh ấy đang bị kẹt trong đó... Lâu như vậy mà chẳng thấy động tĩnh gì...”

Long Đình thông qua việc bóp vỡ thông tin phù, rõ ràng có thể cảm ứng được vị trí của Trần Hạo chỉ cách khoảng một ngàn vạn dặm, hơn nữa, hơn mười ngày này, mỗi lần nàng phát đi tin tức cảm ứng, Trần Hạo đều không có chuyển động. Nàng không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Bỏ đi, tốt nhất là chờ đợi thêm chút nữa...” Long Ðình dù suy đoán Trần Hạo đã bị kẹt, nhưng cảm ứng của thông tin phù vẫn còn, chứng minh Trần hạo không có sinh mệnh nguy hiểm. Lúc này, nàng mà vào đó làm phiền Trần Hạo ngược lại là không tốt.

...

“Con mẹ nó, đã đợi lâu như vậy mà huyền hỏa cấp chín vẫn không biến mất, không biến mất thì thôi, hai con Phượng Hoàng còn nhìn chòng chọc, không lẽ đại cơ duyên này chuẩn bị cho Quách Nộ? Lâu như vậy rồi mà Quách Nộ vẫn chưa ra ngoài...”

“Không thể nào! Bây giờ bảo vệ vẫn còn, chứng minh đại cơ duyên vẫn chưa có ai giành được. Nếu không, mọi thứ phải khôi phục bình thường mới đúng!”

“Quản con mẹ nó có giành được hay không, lão tử không đợi nữa! Dù sao cũng không có hi vọng gì...”

Đám đông xung quanh dù không có giảm bớt, ngược lại vẫn đang tăng lên, nhưng đại đa số người đều là khuôn mặt mới. Một số tu luyện giả thực lực kém ôm mục đích kiếm miếng canh, đợi mấy ngày mà không có bất cứ kết quả gì, hơn nữa huyền hỏa cấp chín bảo vệ cũng không có xu thế suy yếu, nên lục đục rời đi. Một số tu luyện giả từ xa chạy đến thì gia nhập vào hàng ngũ chờ đợi. Các cao thủ đến sau như Chu Bồi Phong của Mặc Kiếm Môn thực lực cường hãn, cũng định thử xông vào bên trong nhưng đều không thể xuyên qua phòng tuyến Phượng Hoàng.

Tất cả rơi vào trạng thái giằng co.

Không ai biết, trừ Phượng Hoàng, Chu Tước dưới sự giúp đỡ của linh trí Sí Diễm Tinh, cũng sớm trùng tạo kim thân thành công, gia nhập vào đội ngũ bảo vệ. Nhưng có huyền hỏa cấp chín yểm hộ cộng thêm bề ngoài tương đối giống nhau, bọn Chu Bồi Phong sau này thử phá quan không hề phát hiện nghênh tiếp họ là Chu Tước chứ không phải Phượng Hoàng, Phượng Hoàng đã lùi về tuyến hai.

...

“Cấp thứ sáu...”

“Phù... Còn mười lăm ngày nữa, với tốc độ này, mình căn bản không thể lĩnh ngộ huyền hỏa cấp chín... Phải nhanh hơn! Nhanh hơn nữa!”

Trong hỏa nhãn sâu ba ngàn vạn dặm, quanh người Trần Hạo bao phủ ba tầng huyền hỏa, mười lăm ngày phá vỡ sáu cấp, tốc độ này trông có vẻ nhanh, nhưng thực tế Trần Hạo chỉ phá được hai cấp. Cấp một đến cấp bốn không tổn bao nhiêu thời gian, vì đó là cảnh giới hắn lĩnh ngộ, cấp năm đến cấp sáu mới là thành quả của mười lăm ngày này, nên Trần Hạo rất sốt sắng.

Xuy Xuy Xuy!

Tâm thần Trần Hạo lần nữa điên cuồng thúc giục, tựa hồ hoàn toàn rời khỏi não hải, dung nhập vào trong huyền hỏa cấp bảy.

Nhưng chớp mắt lại năm ngày nữa, năm ngày thời gian này, Trần Hạo dù dốc hết toàn lực lĩnh ngộ nhưng không có tí hiệu quả nào. Ảo diệu của huyền hỏa cấp bảy dường như đã đến cực hạn của hắn, không thể lĩnh ngộ được nữa.

“Mẹ kiếp! Lão tử không tin ta không lĩnh ngộ được ngươi!”

Liên tục hai mươi ngày, Trần Hạo dù sốt sắng muốn dùng tốc độ nhanh nhất lĩnh ngộ, nhưng hắn không vì tâm trạng kích phá mà ảnh hưởng đến tâm cảnh của mình, ngược lại, trong quá trình lĩnh ngộ dù hắn toàn lực thúc giục tâm thần, từ đầu đến cuối vẫn duy trì tâm cảnh không minh thượng thiện như nước, những việc ngu ngốc như dục tốc bất đạt, hắn sẽ không bao giờ làm. Nhưng bây giờ đối diện với huyền hỏa cấp bảy, năm ngày thời gian không có bất cứ tiến triển gì, đến một tia ảo diệu cũng không nắm bắt được, chưa nói tới việc nắm bắt được thời cơ linh quang xuất hiện rồi lĩnh ngộ nó.

Trần Hạo rõ ràng nếu tiếp tục lĩnh ngộ kiểu này, đừng nói huyền hỏa cấp chín, dù là huyền hỏa cấp bảy cũng đừng mong lĩnh ngộ.

Lần này thì Trần Hạo nổi giận thật sự.

Đã nể mặt mà còn không biết chừng mực, không ngoan ngoãn giao lưu cảm tình với hắn. Vậy hắn sẽ làm ngược lại, cường hành lĩnh ngộ, dù sao đây cũng không phải đạo của hắn, đạo sau này càng không thể chuyên chú trên thuộc tính hỏa.

Ầm!

Sức mạnh linh hồn cường hãn giờ khắc này đột nhiên từ trong não hải Trần Hạo phóng ra, cùng tâm thần dung hòa làm một, áp chế, thuần phục, trấn áp, cường hành lĩnh ngộ.

...

“A? Tiểu tử này... là cường hành lĩnh ngộ?”

Linh trí Sí Diễm Tinh cảm ứng được Trần Hạo đột nhiên tế khởi sức mạnh linh hồn cường hãn dung nhập cảm tri, liền giật mình. Hắn bất ngờ với loại tình huống quái quỷ này.

“Tiểu tử này chỉ là Nhân Tiên cảnh mà thôi, có thể lĩnh ngộ đến huyền hỏa cấp sáu là nhờ hắn sở hữu Phượng Hoàng truyền thừa, Chu Tước truyền thừa. Có thể lĩnh ngộ cảnh giới cao hơn hay không, phải xem ngộ tính và duyên phận của hắn với thuộc tính hỏa”, Cảm ứng được Trần Hạo mấy ngày nay không có tiến triển gì, linh trí Sí Diễm Tinh đã xác định Trần Hạo không có duyên phận với thuộc tính hỏa như Đạm Đài Liên, e rằng sau một tháng kì hạn cũng sẽ bị kìm chân ở huyền hỏa cấp bảy. Có thể làm được như vậy, linh trí Sí Diễm Tinh dù có một chút thất vọng, nhưng cũng là trong dự liệu của nó.

Nhưng nó không ngờ Trần Hạo chỉ là Nhân Tiên cảnh lại có thể dựa vào linh hồn chi lực cường hành lĩnh ngộ.

Đây rõ ràng là trắng trợn khiêu khích tôn nghiêm của lửa.

Một khi chọc giận năng lượng hỏa, một trong năm loại năng lượng bổn nguyên nhất, đó sẽ là hậu quả phản phệ đối với linh hồn.

“Điên rồi điên rồi... Tiểu tử này quá cuồng vọng rồi... Hắn tưởng mình là Hồng Mông chí tôn à? Không kịp nữa rồi...”

Ầm ầm ầm...

Nhìn huyền hỏa bích chướng mình ngưng luyện ra đột nhiên điên cuồng bốc cháy, linh trí Sí Diễm Tinh ngơ ngác, nó biết giờ phút này bản thân nó cũng không thể ngăn cản Trần Hạo.

...

Xuy Xuy Xuy Xuy!

Giờ khắc này, linh hồn chi lực của Trần Hạo đang bốc cháy điên cuồng trong huyền hỏa vô tận.

Nhưng hắn sớm đã có tâm lý chuẩn bị, không hề tỏ ra sợ hãi, điên cuồng thúc giục linh hồn chi lực của mình trấn áp, đem đau đớn của linh hồn vì bị đốt cháy, toàn bộ ném ra sau gáy.

Linh hồn chi lực bị huyền hỏa cấp bảy đốt cháy, huyền hỏa cấp bảy cũng bị linh hồn lực của Trần Hạo áp chế, băng diệt, tiêu tán.

Còn tâm thần Trần Hạo thì hoàn toàn chìm đắm trong quá trình băng diệt, tiêu tán huyền hỏa cấp bảy, hắn muốn làm chính là cảm ngộ huyền ảo tản dật ra trong khoảnh khắc băng diệt tiêu tán.

Làm như vậy giống như muốn nghiên cứu một thứ chỉnh thể nhưng lại không tìm được điểm đột phá, sử dụng bạo lực phá vỡ, trong quá trình phá vỡ, tìm kiếm điểm đột phá. Đây hoàn toàn là cách làm đầu đuôi lẫn lộn.

Trong một khoảng thời gian ngắn, linh hồn chi lực của Trần Hạo và huyền hỏa cấp chín đấu với nhau cân tài cân sức, không bên nào rơi xuống hạ phong.

Nhưng thời gian dần dần trôi qua, linh hồn chi lực của Trần Hạo càng lúc càng yếu, huyền hỏa cấp bảy chỉ khiêu khích chọc giận, hơn nữa có được sự bổ sung năng lượng từ huyền hỏa vô tận xung quanh, nên càng lúc càng mạnh.

“Xong rồi xong rồi... Một tiểu tử thiên tài như vậy, mình còn tưởng hắn có thể... Sớm biết như vậy đã để hắn trực tiếp đi vào... Mình đúng là nhiều chuyện... Hắn xong đời rồi, tiểu cô nương kia không phải cũng khó giành được đại cơ duyên hay sao? Đây lại là đợi bao nhiêu năm mới có một lần...”

Cảm ứng tràng cảnh trước mắt, linh trí Sí Diễm Tinh có chút phiền muộn, càng có chút hối hận vì lòng tham của mình.

Cái gọi là kì vọng càng cao, thất vọng càng lớn chính là tâm trạng nó lúc này.

Bởi vì ái tài nên hi vọng Trần Hạo và đạo lữ có thể từ trong đại cơ duyên lần này đạt được tiến bộ lớn nhất, như vậy về sau, Trần Hạo và Đạm Đài Liên càng mạnh, nhất là càng mạnh trên thuộc tính hỏa, Sí Diễm Tinh và linh trí của nó càng thu được nhiều lợi ích. Cái này chẳng khác gì khí vận của con người. Vốn dĩ hắn tưởng Trần Hạo và Đạm Ðài Liên có hi vọng, nhưng bây giờ lại bị cuồng vọng của Trần Hạo đập bể.

“Phá ~ cho ta!”

Ầm! Ầm ầm...

“A?” Trong lúc linh trí Sí Diễm Tinh còn đang phiền muộn hối hận, Trần Hạo rõ ràng linh hồn lực càng lúc càng yếu đã sắp sụp đổ, đột nhiên hắn phát ra một tiếng hét lớn, ngay sau đó một màn khiến linh trí Sí Diễm Tinh khiếp sợ.

Bích chướng huyền hỏa cấp bảy đột nhiên nứt vỡ.

Vù Vù vù...

Huyền hỏa cấp bảy vô tận bị Trần Hạo vung tay nắm trong lòng bàn tay càng lúc càng nhiều.

“Hừ, bây giờ nghe lời rồi?” Ánh mắt Trần Hạo lóe lên tinh quang nhiếp hồn, chăm chú nhìn huyền hỏa cấp bảy ôn thuận như một con cừu nhỏ trong tay, nói.

Không nghi ngờ gì, Trần Hạo thông qua hành vi bạo lực, đã cường hành lĩnh ngộ được huyền hỏa cấp bảy.

“Ha ha...”

Cảm ngộ huyền hỏa cấp bảy trong tay, trên mặt Trần Hạo xuất hiện một nụ cười rạng rỡ, cảm giác phiền muộn kìm nén suốt hai mươi ngày qua liền biến mất, thay vào đó là tự tin cường đại.

“Chẳng trách mình cố gắng mãi mà không lĩnh ngộ được... Huyền hỏa cấp bảy so với sáu cấp trước có thay đổi về chất, còn bị huyền hỏa cấp sáu ảnh hưởng, ngay từ đầu phương hương đã sai lầm... Nếu làm theo phương pháp này, đừng nói một tháng, mấy tháng thời gian có thể tìm ra đã là không tệ, còn phải cần Chu Tước cùng mình tham ngộ mới có thể làm được...” Trần Hạo trong lòng thầm nghĩ.

Nhân Tiên cảnh tuyệt đỉnh thiên tài bình thường cũng chỉ lĩnh ngộ đến huyền hỏa cấp ba, Địa Tiên cảnh giới hạn ở huyền hỏa cấp sáu, Thiên Tiên cảnh mới có khả năng lên cấp bảy, Đại La Kim Tiên mới có thể chơi đùa với huyền hỏa cấp chín. Còn viễn cổ thần thú truyền thừa sở hữu thuộc tính hỏa, có thể vượt qua hạn chế cảnh giới bản thân, sở hữu hỏa linh chi thể, sẽ mạnh thêm một chút. Còn Trần Hạo chỉ sở hữu thần thú truyền thừa chứ không có hỏa linh chi thể. Quan trọng nhất là lĩnh ngộ lần này, hắn không có làm cùng Phượng Hoàng hay Chu Tước, cũng có nghĩa là hắn không thể tìm thấy phương hướng lĩnh ngộ trong kí ức truyền thừa của viễn cổ thần thú. Huyền hỏa cấp bảy và huyền hỏa cấp sáu khác nhau một trời một vực, ngộ tính Trần Hạo dù tốt đến đâu, bị định hướng tư tưởng ảnh hưởng, cũng rất khó tìm thấy điểm đột phá trong thời gian ngắn.

Chỉ có điều trước khi lĩnh ngộ huyền hỏa cấp bảy, Trần Hạo không biết điều này. Nhưng bây giờ thông qua linh hồn chi lực cường hãn, cường chế phá hủy phù văn huyền ào ẩn hàm trong huyền hỏa cấp bảy, phản kì đạo mà hành cảm ngộ biến hóa rất nhỏ trong đó, khiến Trần Hạo thành công lĩnh ngộ. Nhìn thì có vẻ nguy hiểm nhưng trên thực tế, với năng lực chịu đựng cường hãn của linh hồn Trần Hạo, căn bản không là gì. Suy yếu cuối cùng không phải như linh trí Sí Diễm Tinh nghĩ, đó chỉ là hắn không muốn lãng phí linh hồn lực nên cố tình giảm bớt. Thời điểm đó, hắn đã từ trong quá trình băng diệt tiêu tán của huyền hỏa cấp bảy tìm thấy phương hướng.

Cộng thêm trước mặt thu được tiến triển, cũng coi như tích lũy cảm ngộ, rất dễ dàng nhất cử đột phá.

“Huyền hỏa cấp tám so với huyền hỏa cấp bảy chênh lệch có lẽ không quá lớn, đã tìm được phương hướng rồi, không cần phải lãng phí lực khí nữa...”

“Vù...”

Trần Hạo vung tay phóng thích huyền hỏa cấp bảy, tâm thần lập tức dung nhập vào trong huyền hỏa cấp tám.

Ba ngày sau, huyền hỏa cấp tám lĩnh ngộ thành công.

Bảy ngày sau, bích chướng của huyền hỏa cấp chín bị phá vỡ.

Giờ phút này Trần Hạo liền bị một luồng sức mạnh huyền hỏa ẩn chứa thần thông huyền ảo bao phủ, nhẹ nhàng biến mất tại chỗ.

...

”Phù... Cái này... Quả nhiên người càng to gan thu hoạch càng lớn... Ừm ừm, xem ra cách làm của mình là đúng... Ha ha ha...”

Thấy Trần Hạo biến mất tại chỗ, bị không gian hạch tinh nuốt chửng vào trong, linh trí Sí Diễm Tinh tâm trạng thoải mái, cảm thấy mình anh minh thần võ vô cùng.

...

“Ca...”

“Ha ha ha... Tiểu điểu, khí tức của chủ nhân ngươi biến mất rồi!”

“Biến mất rồi... Con chim sẻ này, ngươi gọi ai là tiểu điểu? Ha ha ha... Ta nói chủ nhân ta khẳng định được mà... Lần này tốt rồi, nam chủ nhân và nữ chủ nhân đồng thời giành được đại cơ duyên thuộc tính hỏa, tiền cảnh chúng ta sau này càng quang minh hơn! Tương lai nhất định có thể hoàn toàn hồi phục uy năng của viễn cổ thần thú chúng ta!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.