Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Đang bận! Đừng làm phiền ta!” Trần Hạo tức giận nói, không thèm nhìn Long Đình, dựa vào cảm giác đã biết nha đầu này đang ở bên tai mình, thổi khí như lan làm cho tai hắn nhồn nhột “Mẹ kiếp, vừa dụ dỗ, vừa bỏ thuốc, bây giờ còn muốn mình mắc lừa? Đợi giải xong phong ấn nhất định phải giáo huấn nha đầu này một trận. Mấy câu Hạo ca ca, hảo ca ca mà muốn nhất tiếu mẫn ân cừu? Nằm mơ!”
“Hạo ca ca, huynh vẫn còn giận ta sao... Bận gì vậy? Vào sân thi đấu chiến đấu à?”
Trần Hạo không có ý định trả lời Long Đình, vờ như không nghe thấy.
“Ha ha ha...” Long Đình mỉm cười giảo hoạt, nói: “Muội nhìn thấy huynh ở sân thi đấu...”
“Tưởng ta ngốc à?” Nghe thấy những lời Long Ðình nói, Trần Hạo trong lòng thầm nghĩ, “Nhìn thấy ta? Đó là nằm mơ. Ca đúng là đang ở sân thi đấu, nhưng không phải muội có thể nhìn thấy...”
“Gạt huynh đấy. Nhưng muội đang chơi ở sân thi đấu, huynh có muốn đến hay không? Muội biết huynh đang nghe muội nói... Cho huynh biết, muội nhìn thấy một kẻ xấu xí vô cùng...”
“Hả? Đúng là đang ở sân thi đấu thật?” Trần Hạo trong lòng thầm nghĩ, nhưng vẫn không trả lời. Không nghi ngờ, hắn khẳng định kẻ xấu xí mà Long Đình nói chính là Trần Nhật Thiên.
“Đáng hận nhất là kẻ xấu xí đó lại tên là Trần Nhật Thiên. Ðây không phải là sỉ nhục Hạo ca ca huynh sao? Xấu xí không phải lỗi của hắn, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270814/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.