Cộng thêm những lời Trần Hạo nói không phải quá chi tiết, Nguyên Như thiên tôn vì bận cải tạo đến mặt cũng không lộ ra, nàng mới tranh thủ thời gian hồi phục, vào thế giới thứ hai xem xem, cũng muốn hỏi thăm ông ngoại tình hình cụ thể. Không ngờ vừa vào đã nhận được liền mấy tin nhắn của ông ngoại bảo nàng lập tức hội hợp.
“Ông ngoại đương nhiên biết, chính vì vậy mới gọi con đến sở công chứng. Ài... Đây là sinh cơ duy nhất của con. Tình thế bất đắc dĩ, ông ngoại bắt buộc phải làm như vậy... Nếu không, con sẽ phải giống như bọn Trần Hạo, chết trong tay ngũ đại thế lực...”
“Ông ngoại, ý của người là gì?” Nghe thấy những lời Hoàn Nam Triều nói, Bách Lý Ngưng Băng dù không hiểu rõ tình huống nhưng trong lòng thì đang thở phào nhẹ nhõm. Vậy mới đúng, ông ngoại là thương nàng nhất, hơn nữa còn đem tất cả hi vọng đặt trên người nàng, không có lý gì không quản sinh tử của nàng. Hơn nữa, nàng cũng tin năng lực của ông ngoại. Ví dụ như tài phú ông ngoại che giấu không phải đám Vô Cực tiên cung cung chủ có thể so sánh.
Hoàn Nam Triều đem chuyện Ngân Dực Hào đối diện với nguy cơ không thể cứu vãn và quyết định liên hệ với Tây Môn gia thành thật kể lại hết với Bách Lý Ngưng Băng, khiến cho Bách Lý Ngưng Băng nghe mà trợn mắt há miệng, mãi không thốt nên lời.
“Tiểu Băng. Ông ngoại biết tâm trí con rất cao, Tây Môn gia đích hệ cỏn con căn bản không thể lọt vào mắt con... Nhưng bây giờ chúng ta không có biện pháp nào khác. Sự xuống dốc của Vô Cực lão tổ đã không thể cứu vớt chúng ta. Có thể dựa vào chỉ có thể là bản thân mình... Mà bây giờ, đây cũng là biện pháp duy nhất... Con không nên trách ông ngoại...”
“Ông ngoại... Sao con có thể trách người? Người là vì con cơ mà...”
“Không sao. Ông ngoại dù sao cũng là Thiên Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong cao thủ, cho dù là nô bộc cũng có địa vị nhất định. Chỉ cần con có thể đem tuyệt học luyện thành, sẽ có một ngày có thể ngự trị Tây Môn gia! Mặc dù có chút oan ức cho con. Nhưng Tây Môn gia sao không thể trở thành bước đệm cho con? Con hiểu khổ tâm của ông ngoại chứ?”
“Ông ngoại... Con hiểu!”
“Vậy thì tốt, đi thôi... Đợi lát nữa biểu hiện ngoan ngoãn chút, cố gắng đừng để đối phương nhìn ra khác thường của chúng ta... Hình thế ép nhân cường... Bất luận đối phương thế nào, chúng ta đều phải nhẫn nhịn... Hiểu chưa?”
“Ừm... Nhưng, ông ngoại... Nguyên Như thiên tôn đang toàn lực cải tạo Ngân Dực Hào, nói là còn có hi vọng...”
“Cải tạo Ngân Dực Hào? Dựa vào hắn? Đừng ngây thơ như vậy... Lão tổ đã từ bỏ rồi, Nguyên Như thiên tôn chỉ là áy náy muốn an ủi các con mà thôi... Đợi lúc đối phương đến, hắn cũng phải từ bỏ nhục thân mà tháo chạy.” Hoàn Nam Triều nói.
Còn một câu Hoàn Nam Triều không nói, đó chính là Vô Cực lão tổ đem đại quyền của Vô Cực Tinh toàn bộ giao cho Nguyên Như thiên tôn người khẳng định chỉ có thể trốn được nguyên thần, đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến hắn câu kết với Tây Môn gia. Hắn là một người có dã tâm, từ trước đến giờ đều là như vậy, nếu không, tài phú của hắn không thể khổng lồ. Đây là một bí mật. Hắn có thể ở thời điểm này câu kết với Tây Môn Lưu Vân, lại nói lên một điều. Đây cũng là một bí mật. Bí mật đến Vô Cực lão tổ cũng không biết. Ngoài ra hắn còn có bí mật lớn nhất, đó chính là cháu gái hắn Bách Lý Ngưng Băng là hi vọng của hắn!
...
Hai canh giờ sau.
Tây Môn gia thực lực mạnh nhất phát ra bốn chỉ lệnh cho bốn phi hành khí còn lại.
“Vô sỉ! Con mẹ nó, Tây Môn gia lúc này thay đổi sách lược, dựa vào cái gì?”
“Còn có thể dựa vào cái gì? Dựa vào thực lực! Thực lực chúng ta ai cũng không thể đắc tội... Sư đệ, dù sao mục tiêu của chúng ta chỉ là giết chết Trần Hạo. Những cái khác không sao cả, nếu chúng đã quyết định như vậy, vậy chúng ta phục tùng là được, cũng bớt chúng ta xuất lực!”
“Hừ, sư huynh, đệ còn muốn kiếm vài nữ bộc... Không thể đáp ứng như vậy, chúng dù mạnh cũng không thể bắt chúng ta mất công đi một chuyến?”
“Cái này không vấn đề. Ta tin Tây Môn gia vẫn chưa bá đạo đến mức độ đó... Nếu muốn bắt sống, đến lúc đó tất cả tù binh đương nhiên có một phần của chúng ta... Gia tăng tốc độ đi, đã xác định ở trên con đường của chúng ta, vậy chúng ta khóa định trước mới là chính sự!”
Xuy!
Hắc Ưng hiệu đang tiến lên theo hình xoắn ốc lập tức hóa thành một đường lưu quang, khóa định một phương vị, tiến lên với tốc độ khủng khiếp.
Đồng thời, phi hành khí của Tây Môn gia trên chủ đạo và ba phi hành khí còn lại cũng thay đổi hàng đạo, nhắm đến cùng một mục tiêu.
Bọn Trần Hạo không biết tinh thần tàn phiến họ ẩn nấp, vì người của mình mà bại lộ, hắn và tất cả mọi người ngoại trừ ai đó đã biết rõ tình hình, vẫn tề tâm hiệp lực vì sinh tồn mà nỗ lực!
...
“Chủ nhân, hệ thống động lực phức tạp nhất hoàn thành toàn bộ rồi, dung hợp trước hay tiếp tục tôi luyện những bộ phận khác?” Lão Thần nói.
“Lắp ráp trước!” Có lẽ trực giác bẩm sinh đối với nguy hiểm, dù thành công sắp tới nhưng Trần hạo thỉnh thoảng vẫn xuất hiện cảm giác sợ hãi, cảm giác này khiến hắn mơ hồ cảm thấy bất an, cho nên giờ phút này hắn thà ngắt quãng tôi luyện, lãng phí một chút thời gian đem linh kiện của hệ thống động lực đã tôi luyện xong dung hợp vào trong Ngân Dực Hào.
Cùng Ngân Dực Hào dung hợp, dù hao phí không mất bao nhiêu thời gian nhưng không phải chân nguyên bình thường có thể làm được, mặc dù Trần Hạo đã lĩnh ngộ tất cả trận pháp phù văn của Ngân Dực Hào, nhưng nếu muốn dung hợp, vẫn phải tháo gỡ một bộ phận, công việc này cần phải có năng lượng cường đại cao cấp hơn, cũng chính là cần phải có chân nguyên của Nguyên Như thiên tôn Thiên Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong cao thủ thì mới thành.
Cho nên, khi Nguyên Như thiên tôn vừa hồi phuc lại trạng thái đỉnh phong, Trần Hạo liền dừng hấp thu năng lượng mọi người, vào trong phòng điều khiển.
“Sư huynh, đệ đã tôi luyện xong một bộ phận, đệ muốn dung hợp nó với Ngân Dực Hào trước cho đảm bảo...”
“Được, mọi việc cứ nghe theo đệ!” Nguyên Như thiên tôn nói.
“Ừm, sau khi dung hợp bộ phận này, Ngân Dực Hào của chúng ta có thể ngay lập tức tăng tốc độ lên hai mươi lần, về việc duy trì được bao lâu thì phải xem lực chịu đựng của nguyên liệu mà chúng ta sử dụng... Cụ thể thì đệ không dám khẳng định.”
“Mạnh vậy sao?”
“Đây chỉ là tình huống bình thường... Nếu có thể thu thập nguyên liệu cao cấp hơn... Đương nhiên, nếu chân nguyên của chúng ta mạnh hơn, cảnh giới cao hơn, đó mới gọi là lợi hại. Hiện tại chỉ có thể như vậy... Sư huynh, đợi lát nữa huynh đem sức mạnh của mình nâng lên trạng thái đỉnh phong nhất, nghe chỉ lệnh của đệ!”
“Được!”
Xuy!
Tâm thần Trần Hạo lập tức toàn lực vận chuyển, chân nguyên tương đối yếu ớt theo tâm thần chảy vào trong hệ thống động lực của Ngân Dực Hào, sau khi xác định mấy vị trí mấu chốt của phù văn trận pháp bảo vệ, Trần Hạo đột nhiên phát chỉ lệnh.
Xẹt! Xẹt! Xẹt...
Trong nháy mắt, chân nguyên tinh thuần hùng hồn của Nguyên Như thiên tôn hóa thành lực lượng mịn nhất, cường hãn nhất, giống như những cây kim thép đâm vào điểm mấu chốt của trận pháp bảo vệ mà Trần Hạo chỉ ra.
“Mở cho ta!” Trần Hạo quát khẽ một tiếng, đồng thời thôi động trận pháp.
“Kẹt~!”
Bộ phận mấu chốt nhất của Ngân Dực Hào, một đòn toàn lực của Địa Tiên cảnh cao thủ không mảy may tổn hại, với Thiên Tiên cảnh đỉnh phong cao thủ cùng lắm cũng chỉ hao tổn một chút chứ không thể phá vỡ, bây giờ giống như một cánh cửa từ từ mở ra. Thứ phù văn phức tạp và hình trạng kì quái mà Nguyên Như thiên tôn căn bản không rõ hiện ra trước mặt hai người.
“Phù... Được rồi, một mình đệ là đủ rồi.”
Xuy Xuy Xuy!
Rắc rắc...
Trần Hạo hai tay như điện, thành thạo mau lẹ phát ra những đường năng lượng, trong nháy mắt vô số linh kiện hình trạng kì quái bị gỡ xuống, khiến Nguyên Như thiên tôn nhìn cũng đau đầu, thậm chí lo lắng Trần Hạo không thể lắp ráp lại, hoặc linh kiện Trần Hạo luyện chế có thể dung hợp hay không, một khi thất bại, Ngân Dực Hào này khẳng định tê liệt.
Nhưng Nguyên Như thiên tôn không ngăn cản, thậm chí lo lắng của mình cũng không nói ra.
Kết quả trên cơ bản đã chủ định, hắn chẳng còn có thể nói gì. Có lẽ sư đệ lúc nào cũng khiến mình kinh ngạc, không ngừng tạo kì tích, thực sự có thể làm được sự tình đến Vô Cực lão tổ và mình cùng tất cả Vô Cực Tinh cao tầng đều không thể làm được. Đây chắc chắn là điều hắn hi vọng nhất.
Hắn thực sự không nhẫn tâm lưu lại tiểu sư đệ tiềm lực vô hạn, tiểu sư đệ chỉ cần trưởng thành bình thường, chủ định có thể mang đến vinh quang cho Vô Cực Tinh.
Đáng tiếc, hắn rất rõ bây giờ đến bản thân hắn cũng khó giữ nổi. Duy nhất có thể bỏ trốn chính là nguyên thần của hắn.
Ngũ phương thế lực đã liên hợp lại, hắn một Thiên Tiên đối diện với từng ấy Thiên Tiên của đối phương khó có thể chạy thoát nổi.
Hắn không làm theo phân phó của Vô Cực lão tổ, đưa ra lựa chọn sáng suốt nhất, đó là nhận được mệnh lệnh của Vô Cực lão tổ thì lập tức bỏ trốn. Bởi vì hắn không làm được. Phẫn nộ, ấm ức trong lòng, cùng tình cảm đối với tiểu sư đệ Trần Hạo, gần trăm thiếu niên thiếu nữ trưởng thành dưới sự quan sát của hắn, khiến hắn không thể vô tình như vậy. Tâm huyết hắn bỏ ra vì Vô Cực Tinh vĩnh viễn không bằng Vô Cực lão tổ, sư phụ giao lại quyền lực cho hắn, hắn có thể tưởng tượng. Cho nên hắn muốn đợi. Đợi một thế lực đến, đợi đến lúc thực sự rơi vào tuyệt cảnh, hắn mới rời đi.
Làm như vậy dù không có bất cứ ý nghĩa gì, nhưng chí ít hắn không hổ thẹn với lương tâm, chí ít để cho bọn tiểu đệ dù chết cũng biết mình đã tận lực.
Tháo gỡ, lắp ráp lại, dung hợp. Nguyên Như thiên tôn trợn mắt đứng nhìn Trần Hạo lấy ra linh kiện mới luyện chế, bởi vì dùng nguyên liệu khác nên màu sắc so với linh kiện cũ có chút khác biệt, từng món từng món lắp ráp lại kín kẽ, tinh chuẩn không có bất cứ sai số gì. Cho nên có thể xác định một điểm, lần cải tạo này, Trần Hạo tuyệt đối đã trải qua tĩnh tâm thiết kế. Nhưng trên thực tế, Trần Hạo đến lúc cần dung hợp mới mượn dùng sức mạnh của hắn mở phong tỏa phù văn trận pháp của phòng điều khiển.
“Phù... Thành rồi!”
Hai canh giờ sau, Trần Hạo thở phào một tiếng, rốt cục cũng hoàn thành cải tạo hệ thống động lưc.
Ầm!
Theo Trần Hạo tâm thần thúc giục, cả thân hình khổng lồ của Ngân Dực Hào bắt đầu chấn động kịch liệt, trong khoang, dưới sự bảo vệ của trận pháp phù văn sẽ không có bất cứ cảm giác gì, nhưng nếu từ bên ngoài nhìn vào thì có thể phát hiện Ngân Dực Hào so với lúc mới xuất phát khỏi Vô Cực Tinh thì động tĩnh mãnh liệt hơn mấy chục lần, giống như hùng ưng sải cánh, tràn ngập lực cảm.
Đây đơn thuần là một loại cảm giác.
Cảm giác chỉ có Trần Hạo điều khiển Ngân Dực Hào mới có được.
Ầm ầm ầm... Tiếng nổ bên ngoài dưới sự khống chế của Trần Hạo càng lúc càng to, Trần Hạo cẩn thận cảm ứng hệ thống động lực vận chuyển gia tốc cho đến khi lão Thần lên tiếng nhắc nhở mới dừng lại, nhìn sang Nguyên Như thiên tôn đang chăm chú nhìn hắn.
“Thế nào rồi?” Nguyên Như thiên tôn cũng có chút chời đợi, hỏi.
“Hiệu quả kém hơn so với tính toán nguyên liệu của tinh thần tàn phiến này, tóm lại vẫn hơi tệ... Có thể lập tức đem tốc độ tăng lên mười tám lần đã là cực hạn! Nếu cao hơn nữa, hệ thống động lực sẽ bùng nổ” Trần Hạo có chút tiếc nuối nói.
“Mười tám lần... Thực sự là mười tám lần?”
“Có lẽ không sai.” Trên mặt Trần Hạo lộ ra một nụ cười, nói.
“Tốt, rất tốt! Nếu là như vậy, tốc độ của chúng ta dù không nhất định nhanh bằng phi hành khí của Tây Môn gia, nhưng so với bốn thế lực còn lại có lẽ thua kém không bao nhiêu, chúng ta còn hi vọng chạy thoát! Sư đệ, không thể đợi nữa, chúng ta bây giờ thay đổi phương hướng, quay ngược trở lại, chỉ cần có thể quay về Vô Cực Tinh là sẽ được cứu!”
“Ách... Sư huynh, đệ nói tốc độ không phải là tốc độ phi hành ổn định, chỉ là nhất thời gia tăng, chỉ có thể duy trì mấy phút...” Trần Hạo ngại ngùng nói, xem ra từ đầu không giải thích cặn kẽ, để Nguyên Như thiên tôn hiểu lầm. Nếu thực sự có thể duy trì mười tám lần tốc độ trong thời gian dài thì chẳng còn gì để nói. Dễ dàng có thể thoát khỏi truy sát của đối phương. Không nói cái khác, như Nguyên Như thiên tôn nói liền quay trở lại là được. Chỉ cần mấy ngày thời gian là có thể về đến Vô Cực Tinh.
“A? Vậy... cái đó có tác dụng gì?”
“Đương nhiên có tác dụng. Đợi hệ thống công kích, hệ thống phòng ngự, hệ thống thăm dò của chúng ta cải tạo hoàn tất, huynh sẽ biết ngay! Ðược rồi, sư huynh nghỉ ngơi trước, đệ tiếp tục đi cải tạo!”
...
Xẹt!
Cách đó trăm vạn dặm, một đường lưu quang sáng chói từ từ tắt ngấm, tốc độ giảm dần, thu liễm toàn bộ khí tức.
“Có lẽ chính là tinh hạch tàn phiến này, khóa định mục tiêu, từ từ tiếp cận, khởi động hình thức thăm dò cự ly gần...”
Ầm!
Một lúc sau, trên màn hình lớn xuất hiện cảnh tượng của Ngân Dực Hào.
“Quả nhiên ở đây, ha ha... Sư huynh, nếu không phải Tây Môn gia bá đạo, chúng ta đến đột kích, bắt sống tất cả mọi người cũng không thành vấn đề, cùng lắm để Nguyên Như thiên tôn chạy thoát mà thôi!”
“Không có Tây Môn gia, chúng ta cũng không biết được vị trí cụ thể, chuyện này chúng ta phải chấp nhận thôi. Ta cứ cảm thấy có chút quái dị, Tây Môn gia tại sao có được tin tức cụ thể như vậy, hơn nữa, họ còn biết Nguyên Như thiên tôn vẫn chưa bỏ trốn... Nếu ta đoán không lầm, có lẽ là nhân vật cao tầng của Vô Cực Tinh tiết lộ tin tức, chỉ là không biết tại sao họ lại bất chấp mọi giá tiêu diệt triệt để Nguyên Như thiên tôn...”
Trong Hắc Ưng hiệu, hai cao thủ Thiên Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong nhìn Ngân Dực Hào xuất hiện trên màn hình, ánh mắt sáng quắc trao đổi với nhau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]