Giờ phút này, Trần Hạo như trước chưa ý thức được tâm thần cả người đều bị sát ý ngập trời tràn ngập.
Giết! Giết! Giết!
Đệ tử Vô Cực Ma Cung, nhân vật hàng đầu Nguyên Môn, Thiên Kiếm Tông, Phiêu Miểu Tông, hắn muốn đem những người này hết thảy đánh giết dưới kiếm, thần hồn câu diệt!
Là thần hồn câu diệt!
Cho tới nay Trần Hạo đều không muốn sử dụng năng lực đặc thù của lão Thần, một là không muốn để lão Thần trở thành chỗ dựa của mình, ngược lại chế ước tiến cảnh của mình, hai là không muốn đầu mình biến thành món thập cẩm tụ tập vô số sinh linh. Nhưng bây giờ đơn thuần giết chết những người này đã không thể thỏa mãn sát ý ngập trời trong lòng hắn.
Xẹt xẹt xẹt xẹt...
“A?”
Không có bất cứ dấu hiệu gì, càng làm cho bọn Trần Tuyết tất cả mọi người không ngờ tới là ban đầu đã nói chỉ lấy phân thân lên sân khấu, đến thời điểm cùng đệ tử ma môn khai chiến mới bại lộ chân thân, giờ khắc này, Trần Hạo lại đột nhiên thu hồi phân thân, khôi phục bộ dáng bản tôn.
“Cái này...”
“Ngươi...”
Cách Trần Hạo không xa, đám người Hạ Lăng Phong, Vũ Văn Thái Nhiên, Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử, cùng đệ tử Vô Cực Tiên Cung, từng người khó hiểu nhìn về phía Trần Hạo.
“Không cần lo lắng, bọn chúng dám trái hẹn, Trần Hạo ta tất nhiên huyết tẩy ma giới, vô luận là ai cũng đừng hòng chạy thoát! Không cần sợ bọn chúng sẽ xé rách mặt khai chiến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270693/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.