“Trần Hạo. Xin lỗi, ta quen lịch luyện một mình.” Trần Hạo không thể không nói lần nữa.
“Ha ha, ta cũng vậy... Không biết Trần huynh đệ là thế lực nào?” Hướng Thiên Tiếu sau khi nghe được tên Trần Hạo, suy tư một lát, hiển nhiên trong trí nhớ chưa từng nghe qua cái tên này, trái lại làm cho hắn có chút kỳ quái. Thiên tài yêu nghiệt chiến lực thiên phú hơn nữa trẻ tuổi như thế, lại không biết.
“Bây giờ miễn cưỡng xem như đệ tử của Vô Cực Tiên Cung, đi ra khỏi nơi này hẳn là được...” Nghe được đối phương nói như thế, Trần Hạo cũng mỉm cười, nói.
“Ồ? Còn có cái cách nói này? Lấy thiên phú chiến lực của Trần huynh đệ, sao bây giờ chỉ miễn cưỡng?”
“Ta con người này không thích ước thúc, nói như vậy vì mấy đạo lữ của ta đều là đệ tử Vô Cực Tiên Cung các ngươi...” Trần Hạo nói.
“Lợi hại! Không biết đạo lữ của Trần huynh đệ tên là gì? Có lẽ ta quen biết...”
“Chờ thời điểm ta gia nhập Vô Cực Tiên Cung, ngươi tất nhiên sẽ biết. Có cơ hội tán gẫu sau, ngươi vẫn cách ta xa một chút, miễn cho chọc phiền toái vào người...” Trần Hạo bỗng nhiên truyền âm nói. Nói xong liền nhắm hai mắt lại, không để ý tới Hướng Thiên Tiếu nữa.
Hướng Thiên Tiếu hơi sửng sốt, đúng lúc này cửa truyền tống cửa vào đại sảnh truyền đến từng đợt dao động, từng bóng người nhất thời xuất hiện ở trước mặt mọi người. Làm mọi người kinh ngạc là trong chốc lát đã tiến vào hai mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270678/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.