“Khụ khụ...” Trần Hạo cũng mở to hai mắt nhìn, tâm niệm thay đổi thật nhanh, hầu như trong nháy mắt hắn đã xác định Vô danh lão nhân trước khi hắn khởi động trận pháp tiến vào, nếu không hắn sẽ không cảm ứng được gì xảy ra. Cái trận pháp này cùng tâm thần hắn và lão Thần liên hệ cùng một chỗ, dù tu vi cao như Vô danh lão nhân cũng không có khả năng vô thanh vô tức xuyên qua trận pháp xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
“Tham kiến... Mẹ!”
Thời điểm Hàn Mai tiên tôn nhìn về phía Trần Hạo, gia hỏa này trong khoảng thời gian ngắn không biết xưng hô như thế nào. Do dự một chút liền dứt khoát lưu loát theo Trần Tuyết gọi một tiếng mẹ, làm Hàn Mai tiên tôn giật nảy mình, hồi lâu chưa nói ra lời.
Trần Tuyết cũng vẻ mặt xấu hổ, dù nàng bình thường đều xưng hô sư phụ, lần này hoàn toàn vì quá đột ngột, quá kinh hỉ, quá ngoài ý muốn, mới không nhịn được gọi một tiếng “mẹ”. Lại không nghĩ tới Trần Hạo vừa rồi còn cuồng ngạo, bá đạo, chính khí nghiêm nghị, nháy mắt trở nên da mặt dày như thế. Phải biết rằng Hàn Mai tiên tôn chưa chính thức công bố quan hệ nàng và Trần Tuyết, dù đám người Giang Hải, Hoàng Văn Húc cũng chỉ đoán được thân thế của Trần Tuyết.
“Cái xưng hô này quá sớm rồi...” Hàn Mai tiên tôn nghẹn hồi lâu, rốt cuộc vẫn nói ra một câu như vậy.
“Cái này dù sao sớm muộn gì cũng phải gọi, dứt khoát hiện tại sửa lời được rồi...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270666/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.