Chương trước
Chương sau
“Ðây là tiền đặt cược ngươi đạt được. Thu hồi đi. Trần Hạo thắng một trận, khiêu chiến tiếp tục!" Trọng tài sau khi rút đi một phần trăm trích ra, đem toàn bộ tiền đặt cược đưa đến trước mặt Trần Hạo. Thủ hộ kết giới của lôi đài cũng tạm thời triệt hồi.

Tê!

Ngay tại giờ phút này, Tây Môn Vấn Kiếm nhanh như thiểm điện đi lên lôi đài, chẳng qua, hắn cũng ở chỗ bên cạnh liền ngừng lại, vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Hạo, nói: “Lợi hại, lợi hại! Không nghĩ tới chiến lực của ngươi lại mạnh như thế! Tiểu tử, ngươi vừa rồi nói sẽ không đổi ý chứ? Ta có thể chờ ngươi khôi phục tới trạng thái đỉnh phong!”

“Lời vừa rồi? Nói cái gì?”

“Một ngàn vạn viên thượng phẩm nguyên tinh thạch, thế nào, chẳng lẽ ngươi muốn hối hận?”

“Cái này... Ngươi có một ngàn vạn sao?” Khuôn mặt tuấn dật của Trần Hạo hiện lên một tia tà mị, hỏi ngược lại.

“Nhiều nhất là nửa canh giờ, cam đoan có!”

“Xin lỗi, ta lại không có thời gian chờ. Quá hạn không chờ. Trọng tài tiền bối, hôm nay dừng ở đây, trận này ta thắng lợi, còn có một trăm viên thượng phẩm nguyên tinh thạch ban thưởng nhỉ?”

“Khụ khụ... Phải. Ngươi xác định không đánh nữa?” Trọng tài hoàn toàn cho rằng còn có trích phần trăm lớn hơn nữa chờ hắn. Không nghĩ tới Trần Hạo lại không chiến, càng không còn gì để nói là, còn mở miệng đòi một trăm viên ban thưởng kia. Đây tựa như không còn là hoàn khố tiêu tiền như nước như vừa rồi.

“Xác định.”

“Vậy được rồi. Cho ngươi...”

“Tiểu tử, ngươi đùa giỡn ta?” Sắc mặt Tây Môn Vấn Kiếm trở nên cực kỳ khó chịu, nhìn chằm chằm Trần Hạo, âm trầm nói.

“Ngươi mới biết? Coi ta ngu ngốc? Ai chẳng biết ngươi đã cô đọng ra kiếm hồn, hơn nữa khó bảo đảm sẽ không xuất hiện giống Mẫu Dạ Xoa, có được thượng phẩm linh bảo. Ta Nguyên Thần cảnh sơ kỳ nho nhỏ, tuy tu luyện chút công pháp luyện thể, đối phó Mẫu Dạ Xoa không thành vấn đề, nhưng ngươi sao... Ta cũng không muốn làm đồng tử đưa tiền. Vê sau có cơ hội, lại luận bàn...” Trần Hạo mỉm cười, nói xong đủng đỉnh bay đến bên người hoa tỷ muội, hoa tỷ muội có chút há hốc miệng, trong khoảng thời gian ngắn còn chưa phản ứng lại!

Ở dưới sự chú ý của mọi người, hoa tỷ muội Lãnh gia vây quanh Trần Hạo, bước chân nhàn nhã, giống như chậm nhưng lại nhanh bước ra khỏi khu khiêu chiến trao đổi tự do.

Phong thần tuấn lãng, tuấn dật siêu phàm, vẻ mặt Trần Hạo lạnh nhạt tự nhiên, phiêu dật xuất quần, không còn một tia bộ dáng hoàn khố đệ tử.

Cũng thẳng đến lúc này, mọi người mới mơ hồ phát hiện Trần Hạo ở trước khi chiến đấu, bất cần đời như trò khôi hài, đều là cố ý, cố tình lại thành công giấu giếm được moi người. Mà chỉ là Nguyên Thần cảnh sơ kỳ, hắn bày ra chiến lực lại không thể không làm người ta bội phục. Nhất là Mặc Ngọc Tiên còn bộc phát ra thực lực vượt qua cảnh giới, nhưng Trần Hạo vẫn thắng, hơn nữa thắng tựa như rất nhẹ nhàng...

Tuy cuối cùng lựa chọn né tránh Tây Môn Vấn Kiếm, nhưng lại không có bất luận kẻ nào cảm thấy có gì không ổn. Tựa như Trần Hạo nói, tuyệt đại đa số mọi người đều từng nghe nói, Tây Môn Vấn Kiếm đã ngưng tụ thành kiếm hồn, hơn nữa nói không chừng có được thượng phẩm linh bảo trợ trận, lại thêm cảnh giới của hắn là Nguyên Thần cảnh hậu kỳ đỉnh phong, Trần Hạo lựa chon né tránh, đó là quyết định rất sáng suốt.

“Cháu gái ngoan, như vậy đủ rồi chứ?”

“Đủ rồi... Trần... Can gia gia, ngươi... Thì ra thời điểm khiêu khích Tây Môn Vấn Kiếm đều là cố ý?” Lãnh Ngưng Nhạc quay đầu nhìn bên mặt tuấn dật của Trần Hạo, hỏi. Ánh mắt hoa tỷ muội ở trong bất tri bất giác mang theo một tia sùng bái.

“Cũng không thể nói là cố ý.” Trần Hạo vẻ mặt bình tĩnh nói: “Gia gia ta ban đầu cho rằng có thể cùng Tây Môn Vấn Kiếm chiến một trận, nhưng đã xảy ra chút vấn đề...”

“Xảy ra chút vấn đề?

“Vấn đề trên tu luyện. Cũng tiếc một ngàn vạn viên thượng phẩm nguyên tinh thạch... Chẳng qua, vậy cũng kém không nhiều lắm rồi, làm người nên giữ lại một đường.”

“Bọn họ chưa làm tuyệt, chúng ta cũng không thể quá hung hăng... Cầm, thắng được những nguyên tinh thạch này, coi như là Mặc Ngọc Tiên cho các ngươi bồi thường đi...”

“A? Cám ơn can gia gia...”

“Can gia gia, ngươi thật tốt!”

Hoa tỷ muội không có chút nhăn nhó nhận lấy trong tay. Đã nói Can gia gia này nhiều tiền. Dù sao chút nguyên tinh thạch ấy với hắn cũng không đáng kể. Nhưng đối với các nàng lại là một món tài phú không nhỏ.

“Lão đệ!”

Đúng lúc này, không gian chợt truyền đến một trận dao động, Lãnh Không Dạ quỷ dị xuất hiện ở trước mặt ba người. Sau khi nhìn thấy bộ dáng hoa tỷ muội cùng Trần Hạo dán cùng một chỗ, vẻ mặt hạnh phúc ngọt, lão đầu này nhất thời mặt phát đen kêu lên.

“Lão ca? Sao ngươi lại tới đây?”

“Gia gia...” Hoa tỷ muội vội buông lỏng ra Trần Hạo, quy củ hành lễ đối với Lãnh Không Dạ.

Lãnh Không Dạ trừng mắt nhìn hai nàng một cái, chợt nhìn về phía Trần Hạo, nói: “Hai nha đầu nói ngươi muốn khiêu chiến Tây Môn Vấn Kiếm, còn muốn cược một ngàn vạn? Ðã kết thúc rồi? Thua có phải không?”

“Chưa, can gia gia không chiến với Tây Môn Vấn Kiếm. Thắng Mặc Ngọc Tiên rồi, còn kiếm lãi tám mươi vạn viên thượng phẩm nguyên tinh thạch nữa, can gia gia tặng bọn con rồi...” Lãnh Ngưng Nhạc nói.

“A... May mắn, may mắn. Ði về trước nói sau.” Lãnh Không Dạ phát ra ba đạo năng lượng bao bọc ba người, không gian dao động một trận, sau một lát, bốn người liền về tới Lãnh gia.

Sau khi Lãnh Không Dạ từ trong miệng hoa tỷ muội biết được chi tiết vừa rồi, liền là vẻ mặt rối rắm cùng không còn gì để nói. Nhất là biết được hoa tỷ muội lợi dụng Trần Hạo làm lá chắn đả kích Tây Môn Vấn Kiếm, càng làm cho hắn buồn bực không chịu nổi, cái này... Danh dự của hoa tỷ muội ít nhất ở toàn bộ Thiên Lam thành sợ là xong rồi...

Điều này làm hắn không biết phải làm sao...

Đem chuyện Trần Hạo là anh em kết nghĩa của hắn công bố. Cái này không thể nghi ngờ là biện pháp tốt nhất. Nhưng hắn nếu thật làm như vậy, một là tâm huyết của hoa tỷ muội uổng phí, hai là hắn nhìn thấy bộ dáng hoa tỷ muội và Trần Hạo cùng một chỗ đã mơ hồ cảm giác được một cỗ khí tức nguy hiểm, loại khí tức này làm cho hắn trực giác tựa như ngay từ đầu đã đi sai nước cờ này, thế nào cũng có chút cảm giác cầm tảng đá đập chân mình...

Lão đầu này chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt, xem tình huống tương lai làm định luận sau.

“Hô!” Ba ngày sau, trong phòng tu luyện, Trần Hạo thở ra một hơi thật dài, từ trong lĩnh ngộ hồng trần kiếm đạo tỉnh lại. Giờ phút này, quanh thân hắn che kín mồ hôi trong suốt, sớm ướt quần áo toàn thân, như bị mưa to giội thành ướt sũng, sắc mặt cũng mang theo một tia trắng bệch.

“Cái hồng trần kiếm đạo này quả nhiên là gian nan vạn phần, muốn thật sự lĩnh ngộ, căn bản không phải một sớm một chiều có thể làm được... Đại Đạo Tổng Cương đối với lĩnh ngộ nó cũng không có bất cứ tác dụng gì...” Trần Hạo thầm nghĩ.

Không ai biết Trần Hạo ban đầu khiêu khích Tây Môn Vấn Kiếm, thật là muốn cùng hắn đánh một trận, nhưng ở thời điểm đối mặt Mặc Ngọc Tiên thanh dật tao nhã, hắn lại buồn bực phát hiện ở dưới chưa có tâm thái tất sát, hồng trần kiếm đạo như rùa đen rút đầu, lui đến một bên, mặc cho hắn thúc giục như thế nào cũng không thể thúc giục khí tức hủy diệt kiếm đạo. Phiêu hốt mơ hồ không thể nắm lấy, căn bản phát huy không ra bất cứ uy lực gì. Ðó chính là chỗ nắm chắc duy nhất hắn khiêu chiến Tây Môn Vấn Kiếm, thi triển không được, như vậy chẳng còn chiến được. Nếu chiến tất bị ngược đãi...

Nếu không phải thân thể hắn ở trong thú triều khủng bố, từng lần đột phá cực hạn của bản thân, hơn nữa ở dưới Đại Ðạo Tổng Cương cô đọng, trở nên cường hãn đến mức làm hắn cũng kinh ngạc, chỉ là Mặc Ngọc Tiên, hắn cũng không đối phó được. Tuy trọng tài phân định hắn thắng lợi, nhưng hắn lại biết hắn chỉ chiếm ưu thế thân thể cùng linh hồn, nếu thật liều mạng, hắn đúng là không nhất định có thể thắng hoàn toàn Mặc Ngọc Tiên, nhiều nhất là Mặc Ngọc Tiên chết, hắn bị thương nặng.

“Linh khí đã không thể thỏa mãn nhu cầu của ta, cần kiếm chút linh bảo mới được... Không thể quá mức dựa vào trang bị cùng vũ khí, nhưng phải làm được phòng khi cần, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Ðáng tiếc tài liệu dung hợp cùng lão Thần một bước này còn thiếu Hỏa Tinh Ngọc Tủy...”

Thiên Tinh Thạch, Huyền Thiết Tinh Phách đều đã tìm được, hơn nữa tài liệu dung hợp bước tiếp theo cũng đã tìm được vài loại, nhưng Hỏa Tinh Ngọc Tủy của bước dung hợp này vẫn chưa có. Dựa theo thần bí tồn tại nói, Hỏa Tinh Ngọc Tủy chỉ có ở trung tâm dung nhan núi lửa mấy trăm vạn năm mới có thể xuất hiện, là một loại thiên địa linh vật có linh trí nhất định. Sau khi đem loại tài liệu này dung hợp, năng lực không hỏa liền có thể đạt tới cực hạn, tuyệt đối là một trong những nhân tố mấu chốt nhất của luyện khí luyện đan.

“Mặc kệ, chờ sau khi tiến vào Trung đại lục, lại nghĩ cách tìm đi. Hai tiểu nha đầu hôm nay dẫn động thiên phạt, ta can gia gia này như thế nào cũng phải đi xem...”

Hoa tỷ muội Lãnh gia dẫn động thiên phạt, tuyệt đối là đại sự của Lãnh gia. Mấy vạn đệ tử Lãnh gia hết thảy hội tụ đến hậu sơn Lãnh gia, nơi chuyên môn để đệ tử dẫn động thiên phạt.

Trên ngọn núi thật lớn, hoa tỷ muội Lãnh gia sớm đã ngồi xếp bằng, tinh khí thần quanh thân đều đang chậm rãi vận chuyển, hiển nhiên ở các phương diện đều đã tới trạng thái đỉnh phong.

“Lão ca, hẳn là không thành vấn đề chứ?” Lúc Trần Hạo tới, bị Lãnh Không Dạ trực tiếp triệu đến bên người.

“Không có vấn đề, thời gian ba ngày qua, Hoan Hoan Nhạc Nhạc rèn luyện vài loại linh dược ngươi cho bọn nó. Thiên phạt hai người tuy lợi hại, nhưng ngạnh kháng qua hẳn là không thành vấn đề...”

“Hai người bọn họ muốn đồng thời dẫn động thiên phạt hay là từng người đến?”

“Ðồng thời dẫn động. Tâm thần, huyết mạch, cảnh giới của bọn nó hoàn toàn nhất trí, hơn nữa lòng có linh tê, đồng thời dẫn động thiên phạt buông xuống, có thể đem thiên phạt hợp hai làm một, uy lực tăng lên không chỉ gấp ba. Cái này đối với bọn nó cũng là chuyện tốt...”

“Lão đệ, thương lượng với ngươi sự kiện nữa...”

“Chuyện gì?”

“Hoan Hoan và Nhạc Nhạc tuổi so với ngươi lớn hơn hai tuổi, hơn nữa... Bởi vì chuyện Tây Môn Vấn Kiếm, toàn bộ Thiên Lam thành đều coi ngươi là đạo lữ của hai nha đầu rồi. Các ngươi đã làm như vậy, cho nên lão ca cảm thấy cứ như vậy tạm thời ẩn giấu đi. Trước mặt người khác, ngươi không nên làm khó hai nha đầu, để bọn nó gọi ngươi Hạo ca cũng được. Ngươi cũng đừng trước mặt người khác gọi ta lão ca lão ca...”

“Ha ha, cái này không thành vấn đề. Ta cứ nói lão ca ngươi sao trực tiếp phong bế lời chúng ta nói, thì ra là lo lắng cái này.”

“Khụ khụ... Chẳng qua, lão đệ, ngươi cần phải thời khắc nhớ rõ, ngươi là gia gia của bọn nó...” Lãnh Không Dạ có chút xấu hổ nhắc nhở. Cái này cũng là chuyện không có cách nào, trước khi vấn đề hậu nhân của Lãnh gia được giải quyết, hoa tỷ muội là chỗ dựa duy nhất của Lãnh gia hắn. Tương lai phải đem gia nghiệp cùng hương khói của Lãnh gia kế thừa xuống. Mà Trần Hạo người như thế hiển nhiên sẽ không trói buộc ở Lãnh gia gia tộc nhỏ như vậy, căn bản không phù hợp yêu cầu của hắn. Nhưng Lãnh Không Dạ sở dĩ buông ra một chút quản chế đối với hai nàng cùng Trần Hạo là vì hắn đạt được bảy trái Bàn Quả biến dị, tạm thời không cần vì chuyện này lo lắng, hơn nữa cũng có tính toán mới. Mấy đứa con chịu thua kém, bức nóng nảy, hắn chỉ có thể bùng nổ xuân lần nữa. Đương nhiên cái này vụng trộm tiến hành, nếu không chính là bị người trong thiên hạ cười đến rụng răng.

Sau nửa canh giờ, hoa tỷ muội ở dưới sự chờ mong của người Lãnh gia, rốt cuộc đồng thời dẫn động thiên phạt.

Hai đám kiếp vân khủng bố cùng lúc ở trên đỉnh đầu hai người ngưng tụ thành, ngay từ đầu cách nhau nghìn trượng, một mình là chính, nhưng theo thời gian chuyển dời, hai đám kiếp vân khủng bố bởi vì hoa tỷ muội liên hệ đặc thù, lại bắt đầu dung hợp...

Trần Hạo vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy kiếp vân dung hợp sinh ra, tuy ở trên uy lực xa không khủng bố bằng kiếp vân của hắn, nhưng thời điểm linh hồn cảm giác cường hãn hoàn toàn phóng ra đi dò xét, lại làm đôi mắt màu đen của Trần Hạo nở rộ ra một tia sáng kỳ dị, dần dần nhắm hai mắt lại, đắm chìm đến cảm ngộ quá trình kiếp vân dung hợp.

Răng rắc!

Oành!

Thiên phạt rốt cuộc buông xuống, cũng ngay tại giờ khắc này, hoa tỷ muội chợt đứng ở trên không, hai tay nắm chặt, ngẩng đầu hướng về phía thiên phạt khủng bố nghênh đón.

Cùng lúc đó, Trần Hạo cũng đột nhiện mở hai mắt, trong ánh mắt mang theo một tia kinh hỉ, nhìn về phía hoa tỷ muội.

“Lợi hại! Lợi hại! Loại thiên phạt dung hợp huyền ảo này chồng chất, ước chừng làm uy lực thiên phạt hai người tăng lên không chỉ gấp ba! Đáng tiếc thời gian quá ngắn, dung hợp quá nhanh...” Trong lòng Trần Hạo có chút hưng phấn cùng tiếc nuối thầm nghĩ. Loại phương thức dung hợp huyền ảo này hoàn toàn vượt qua Trần Hạo lý giải. Trần Hạo vốn rất rõ ràng chiêu thức dung hợp cường hãn, nhưng hắn có thể dung hợp cũng chỉ là thuộc tính bù trừ, hoặc là dung hợp năng lượng không mâu thuẫn. Nhưng thiên phạt của hoa tỷ muội lại là thiên phạt hoàn toàn giống nhau, tuyệt đối là bài xích lẫn nhau. Nhưng chúng nó thế mà dung hợp đến cùng nhau. Cái này ý nghĩa...

Ý nghĩa chỉ cần lĩnh ngộ loại phương thức dung hợp huyền ảo này, Trần Hạo liền có thể đem tuyệt học, chiến kĩ, các loại thuộc tính ảo diệu, năng lượng bản thân có, hết thảy hòa hợp một lò, vậy sẽ tăng lên chiến lực không biết bao nhiêu.

Không thể tưởng tuợng!

Trần Hạo không ở lâu, sau khi xác định hoa tỷ muội thành công ngạnh kháng thiên phạt liền trở về phòng mình. Hoa tỷ muội củng cố cảnh giới cần bế quan một đoạn thời gian, mà Trần Hạo lại có lĩnh ngộ mới, hơn nữa, hồng trần kiếm đạo cũng phải mau chóng lĩnh ngộ, mặc dù không thể phát huy ra uy lực của nó, cũng phải tìm được biện pháp như thế nào mới có thể không đứt kết nối, nếu không, cái kiếm đạo mạnh nhất này thật sự là yếu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.