“Chủ nhân, Tam Đầu Kim Quan Mãng tốc độ rất nhanh, có thể bằng vào yêu lực lăng không phi hành, tuyệt chiêu là nguồn độc trong ba đầu phun nọc, nhanh như thiểm điện, một khi bị đầu lưỡi của nó đụng phải liền sẽ trúng độc, độc tính mãnh liệt, mặc dù là người tu luyện Nguyên Anh cảnh, dính phải, thân thể cũng sẽ bị thuơng nặng, bức độc tố ra muộn sẽ nháy mắt thối rữa thành thịt nát, cẩn thận một chút...”
“Ừm”
Trần Hạo đứng tại chỗ không nhúc nhích, hai mắt lóng lánh tinh quang, đánh giá Tam Đầu Kim Quan Mãng, con yêu thú này dài hai mươi trượng, to bằng ba người, uốn lượn nằm cuộn lại như một ngọn núi nhỏ quây vòng, quanh thân vảy lập lòe ánh vàng, tản ra hào quang kim loại, ba cái đầu cực lớn ngẩng cao, xà tâm trong ba cái miệng mở lớn phun ra nuốt vào, chảy nước dãi tanh hôi, sáu con mắt màu đỏ tươi trừng mắt nhìn Trần Hạo, như là đang đánh giá con mồi tới tay!
Tê!
Cách xa mấy trăm trượng, một cái đầu trong Tam Ðầu Kim Quan Mãng đột nhiên đối với Trần Hạo phun ra một màn sương mù đen tanh hôi vô cùng.
“Hàng Long Chưởng! Thiên Xu Nhất Kiếm!”
Trần Hạo bước ra một bước, tay trái đánh ra một chưởng, chợt tay phải gập ngón thành kiếm, đồng thời phát động công kích, một đạo kiếm quang sắc bén vô cùng mang theo khí tức huyền ảo của Thiên Xu Trận, theo sát sau mười tám con cự long chợt bắn về phía Tam Đầu Kim Quan Mãng.
Oành!
Khói độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270480/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.