Một năm lẻ sáu tháng rưỡi.
Trừ ba tháng ba tầng thời gian cùng bốn tháng thời gian Thất Tinh Liên Châu, Trần Hạo ở trong điện Thất Tinh đã nán lại suốt mười một tháng lẻ mười lăm ngày.
Thiên Xu, Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, sáu đại trận Trần Hạo đã thông qua toàn bộ, chỉ còn lại một Diêu Quang trận cuối cùng, hắn đã dừng lại ở Diêu Quang trận suốt sáu tháng thời gian. Trận pháp sớm đã lĩnh ngộ, khó khăn là bảy người vàng Kim Ðan cảnh hậu kỳ đỉnh phong.
Trần Hạo giờ phút này đã bước vào Kim Đan cảnh trung kỳ, người vàng cũng tăng lên theo hắn, biến thành Kim Ðan cảnh hậu kỳ đỉnh phong, hơn nữa là cảnh giới toàn bộ người vàng đều tăng lên. Lại thêm bảy người vàng đã hoàn toàn triệt để ngưng tụ thành Thất Tinh trận công kích, Trần Hạo căn bản tìm không ra bất cứ sơ hở nào, công kích càng là liên miên không dứt, Trần Hạo cũng không biết đã thất bại bao nhiêu lần...
“Hô...”
Ngồi xếp bằng, Trần Hạo thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi mở mắt, hai đạo kiếm quang sắc bén giống như thực chất, càng kinh người là đỉnh đầu hắn tản mát ra tinh khí ẩn chứa kiếm ý đâm vỡ bầu trời.
Kiếm khách.
Kiếm khách không chút nghi ngờ, so với kiếm ý lúc trước Mặc Vũ Dật tản mát ra không biết cường hãn hơn bao nhiêu lần.
“Ta thế mà đã lĩnh ngộ kiếm ý... Hẳn là có thể thành công chứ?” Vẻ mặt Trần Hạo mang theo một tia kinh ngạc, thản nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270478/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.