Cho nên ba tháng này hắn cần điên cuồng tăng lên, về phần cái gọi là thiên đạo pháp tắc như môn chủ nói, thuận theo tự nhiên là tốt. Nếu thuộc về hắn, tự nhiên có thể ở trong tu luyện lĩnh ngộ, không thuộc về hắn, cưỡng cầu cũng không cách nào đạt được, cái này là cơ duyên, là số mệnh, hắn tin cơ duyên và khí vận của mình xưa nay sẽ không kém hơn bất luận kẻ nào, ít nhất Trích Tinh Môn còn chưa có ai có thể so với hắn...
“Hô... Năng lượng hùng hồn tinh thuần như thế, trách không được đều tranh vỡ đầu muốn vào... Cái này tương đương với vô cùng vô tận đan dược cao cấp tùy thời cung ứng, chỉ xem ngươi có thể rèn luyện hấp thu bao nhiêu, nguyên anh cũng tiết kiệm rồi...”
Trong lòng Trần Hạo kinh ngạc nói.
Nhưng vẫn chưa bắt đầu tu luyện mà đem ánh mắt tập trung đến ngôi sao ở trong bóng đêm vô tận rực rỡ loá mắt trước.
Tuy không có bất cứ ánh sao nào có thể chiếu xạ đến trên người Trần Hạo nhưng Trần Hạo vẫn có thể từ trong ngôi sao cảm ứng được từng đạo khí tức huyền ảo, không thể nghi ngờ, cái này là cái gọi là thiên đạo pháp tắc.
Ðáng tiếc, khi Trần Hạo có ý muốn cẩn thận cảm ứng, loại khí tức này lại biến mất không thấy, như là chơi trốn tìm, không thể nắm lấy, mơ hồ xa xưa, lại như hoa trong gương trăng trong nước, mới thử một chút đã hoàn toàn tiêu tán...
Trần Hạo thử phóng ra cảm giác của mình, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270468/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.