“Ngươi...”
Giờ khắc này Trần Hạo chỉ nói một chữ liền ngừng lại. Hắn vốn muốn hỏi đối phương là ai, nhưng lời đến bên miệng cũng không đành lòng hỏi nữa. Ðó là một ánh mắt mà Trần Hạo chưa bao giờ thấy, ánh mắt lại có thể đau thương, ảm đạm đến mức như thế, cũng chưa bao giờ thấy, ánh mắt ai có thể tràn ngập tình cảm thâm trầm như biển lớn như thế...
Trong nháy mắt này, trong đầu Trần Hạo hiện ra lời của Lãnh Diệc Hàn lúc trước có liên quan sư phụ hắn, ban đầu đối với phụ thân hơi có chút phán đoán, giờ phút này dần dần rõ ràng, trồi lện mặt nước. Mặc dù bóng người trước mắt, bộ dáng như phụ thân, nhưng hắn biết là ai thì không cần hỏi.
Không đành lòng hỏi.
Nước mắt trong suốt từ trong mắt người này chảy ra, người này chậm rãi vươn tay, vươn về phía mặt Trần Hạo, Trần Hạo không hề động. Chỉ nhìn cái tay kia cùng phụ thận giống nhau như đúc, tay giống nhau như đúc... Thậm chí ngay cả vân tay cũng hoàn toàn nhất trí, không có một chút chênh lệch.
Bàn tay nhẹ nhàng đặt trên mặt Trần Hạo, rõ ràng là bàn tay thô ráp của phụ thân, nhưng lúc chạm đến trên mặt Trần Hạo, Trần Hạo lại cảm giác được một tia mềm mại, bàn tay nhỏ mềm mại không xương, bàn tay nhỏ lạnh lẽo.
“Hắn...có khỏe không?”
Thanh âm khàn khàn trầm thấp từ trong miệng người này phát ra, tình cảm bao hàm phức tạp kia dù là Trần Hạo tâm như bàn thạch giờ phút này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270460/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.