Lãnh Diệc Hàn mới vừa đi, một thân hình bỗng dưng xuất hiện ở trước mặt Trần Hạo.
“Sư tỷ!”
Nhìn thấy Đông Phương Đình, Trần Hạo nhất thời mỉm cười hô.
“Chúc mừng! Thật không nghĩ tới ngươi lại có thể đạt được tuyển thủ hạt giống... Các ngươi tăng lên cũng rất kinh người...” Đông Phương Đình vẻ mặt kinh hỉ, ánh mắt mang theo một tia khiếp sợ nhìn năm người bọn Trần Hạo, nói: “Nghĩ hẳn đều có thể đến tông môn không tệ...”
“Không sai. Lần này các ngươi chính là đã làm vẻ vang cho đế quốc Tuyên Võ chúng ta! Trần Hạo, Đạm Đài Liên, Dương Phàm, Nghê Kiếm Bình, Lý Dật Phong, sư tỷ ta bây giờ có thể cam đoan với các ngươi, dù xếp hạng Bách Triều bảng của các ngươi cuối cùng bao nhiêu, Ngự Kiếm tông chúng ta đều có thể hấp thu các người! Đến lúc đó có sư tỷ, cam đoan các ngươi sẽ được tông môn coi trọng...”
Đúng lúc này, thân hình Tuyên Huyên cũng quỷ dị xuất hiện ở trước mặt năm người, vẻ mặt kiêu căng nhìn thoáng qua Đông Phương Đình, mỉm cười nói với năm người. Ban đầu nàng chỉ nhìn trúng Trần Hạo, ba người bọn Dương Phàm cùng Nghê Kiếm Bình, Lý Dật Phong đều chưa để vào mắt, lại càng không cần nói Đạm Đài Liên yếu nhất lúc trước. Nhưng bây giờ bốn người, nhất là Đạm Đài Liên tăng lên quả thực đến cảnh giới không thể tưởng tượng. Hạng ba mươi, chỉ cần nàng muốn, tuyệt đối có thể đi vào tông môn cường đại lục phẩm tông môn trở lên. Xếp hạng của ba người bọn Dương Phàm tương tự có thể được tông môn cường đại trên lục phẩm tông môn coi trọng, dù sao gần bốn ngàn đệ tử Bách Triều bảng, bọn họ đều ở trong vòng hạng phía trước ba trăm, tuyệt đối là người nổi bật.
Tuyên Huyên nói như thế nhưng không dám cam đoan Trần Hạo cùng Đạm Đài Liên như thế nào, dù sao hai người xếp hạng quá cao, có không gian lựa chọn lớn hơn nữa. Nhưng ba người bọn Dương Phàm, Nghê Kiếm Bình, Lý Dật Phong hẳn là rất cao hứng. Nhưng làm nàng không thể tưởng được là, dù là Trần Hạo cùng Đạm Đài Liên hay là ba người bọn Dương Phàm lại không có bất cứ hưng phấn gì, thậm chí ánh mắt nhìn về phía nàng cũng hơi quái dị...
“Sao? Chẳng lẽ các ngươi không coi trọng Ngự Kiếm tông chúng ta?” Vẻ mặt Tuyên Huyên hơi thay đổi, nhìn năm người hỏi.
“Tuyên Huyên sư tỷ, xin lỗi. Ban đầu chúng ta có lẽ sẽ lựa chọn Ngự Kiếm tông, dù sao, có sư tỷ ngươi bảo vệ, nhưng bây giờ... Thứ lỗi ta nói thẳng, chúng ta tình nguyện đi tông môn cấp thấp cũng sẽ không lựa chọn Ngự Kiếm tông...” Lý Dật Phong mày cũng không nhíu một cái liền trực tiếp quang minh lỗi lạc nói.
“Vì sao?” Vẻ mặt Tuyên Huyên có điểm khó chịu, nhìn chằm chằm Lý Dật Phong hỏi.
“Lần này lịch lãm, nếu không phải chúng ta phúc thiên mệnh lớn thì đã chết ở dưới tay đệ tử Ngự Kiếm tông các ngươi... Chúng ta cũng không muốn đi vào bị chèn ép...”
“Cái gì? Có loại chuyện này?”
“Sự thật chính là như vậy” Dương Phàm thản nhiên nói.
“Sao có thể? Đệ tử tông môn chúng ta đi lịch lãm, trước khi lịch lãm đã từng chuyên môn cường điệu, không nên phát sinh xung đột với đệ tử Bách Triều bảng các ngươi... Nói cho ta biết, dù là ai, ta sẽ bẩm báo trưởng lão, đem hắn nghiêm trị, các ngươi cứ việc yên tâm! Đệ tử đó tên là gì?” Vẻ mặt Tuyên Huyên mang theo một tia oán giận hỏi. Hiển nhiên là đối với gia hỏa phá hủy nàng tuyển nhận “người một nhà”, ảnh hưởng lớn mạnh thế lực của nàng ở Ngự Kiếm tông, rất bất mãn.
...
“Sao có thể không có? Các ngươi đều qua đây!”
Ở thời điểm Tuyên Huyên tìm đến Trần Hạo, trưởng lão Ngự Kiếm tông cùng Tuyên Huyên cùng nhìn tên trên bia tháp màu đen hai lần, cũng chưa tìm được đối tượng hắn muốn tìm. Giờ phút này mới đứng dậy, đối với ngoại môn đệ tử hậu thiên cảnh của Ngự Kiếm tông đã tụ tập cùng một chỗ, tham dự lần lịch lãm này, truyền âm nói.
“Trưởng lão...” Thái Tự Cương lao qua đầu tiên, sắc mặt khó xử.
“Em gái của Phạm Phóng, Phạm Âm, các ngươi có gặp không?”
“Trưởng lão... Ta, ta có gặp được... Nàng chết rồi. Bị người ta chém giét rồi... Thứ lỗi đệ tử vô năng, đối phương rất mạnh...”
“Cái gì? Là ai?” Tên trưởng lão nhất thời khiếp sợ nói. Thái Tự Cương là một người mạnh nhất trong đệ tử Ngự Kiếm tông lịch lãm lần này, lĩnh ngộ nửa bước chân lý không gian năng lượng. Sao có thể thế được, còn vô lực bảo hộ. Ai có thể mạnh hơn hắn.
“Bia tháp đứng hàng thứ mười, Trần Hạo!”
`“A?” Nghe được cái tên quen thuộc này, trưởng lão choáng. Trần Hạo chính là đối tượng Tuyên Huyên mượn sức, cũng là đối tượng Ngự Kiếm tông bọn họ muốn tranh thủ. Sao lại khéo như vậy.
“Chính là gã kia... Ồ? Tuyên Huyên sư tỷ sao cùng một chỗ với bọn họ?” Thái Tự Cương đã sớm lưu ý đến vị trí đám người Trần Hạo, chỉ là lúc trưởng lão đang nhìn bia tháp, hắn không dám tới quấy rầy. Chỉ là không nghĩ tới mới trong chốc lát thời gian, nội môn đệ tử Tuyên Huyên sư tỷ của Ngự Kiếm tông bọn họ cùng đám người Trần Hạo đứng chung một chỗ, tựa như đang nói cái gì.
Tuyên Huyên chính là thiếu nữ thiên tài của Ngự Kiếm tông, không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, không cần tới một năm liền có thể tấn thăng hạch tâm đệ tử. Ở Ngự Kiếm tông cũng là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh.
“Trần Hạo kia... Có thể chiến thắng ngươi?” Sắc mặt trưởng lão trở nên dị thường rối rắm, nhìn chằm chằm Thái Tự Cương, hỏi.
“Hắn rất mạnh... Khi đó còn là vừa mới vào di tích Thần Võ... Hắn chỉ là hạ phẩm võ tông, nhưng... Cùng thiếu nữ tên Đạm Đài Liên kia cùng nhau đạt được Phượng Hoàng truyền thừa...”
“Phượng Hoàng truyền thừa, ngươi nói Trần Hạo đạt được Phượng Hoàng truyền thừa?” Trưởng lão nhất thời khiếp sợ hỏi.
“Vâng... Trưởng lão... Ta căn bản không phải là đối thủ. Hơn nữa... Trần Hạo mặc dù không thi triển lực lượng truyền thừa, tựa như khi đó đã không kém hơn ta, bây giờ... Hắn là càng mạnh...” Thái Tự Cương tuy không muốn thừa nhận, nhưng nghĩ đến lúc trước chiến đấu với Trần Hạo, lại phải thừa nhận. Hơn nữa, hắn đã không thể cứu Phạm Âm, tất nhiên không thể nói mình mạnh hơn Trần Hạo.
Nghe được Thái Tự Cương trả lời khẳng định, trưởng lão cùng lúc khiếp sợ, cũng cảm thấy bất đắc dĩ thật lớn.
Phạm Phóng là thiên tài thật sự trăm năm khó gặp của Ngự Kiếm tông. Tuy bây giờ chỉ là nội môn đệ tử, nhưng hắn tiến vào Ngự Kiếm tông chỉ hai năm đã có năng lực khiêu chiến hạch tâm đệ tử, chỉ là cảnh giới không đủ. So với Tuyên Huyên chính là mạnh hơn nhiều, chính là đối tượng tông chủ Ngự Kiếm tông cực kỳ coi trọng. Nếu không phải như thế, hắn cũng sẽ không đối với thỉnh cầu của Phạm Phóng để bụng như thế.
Nhưng bây giờ...
“Thật là oan nghiệt... Chuyện này chỉ có thể mặc kệ. Ài... Nếu không phải có cái xung đột này, Trần Hạo kia nếu có thể tiến vào Ngự Kiếm tông...” Trưởng lão lắc lắc đầu, nói.
Hắn không biết Tuyên Huyên có thể đem Trần Hạo kéo đến Ngự Kiếm tông hay không, nhưng nhìn tình huống trước mắt, có lẽ không có bất cứ hy vọng gì.
Hắn tựa như thấy được Phạm Phóng tất nhiên cùng Trần Hạo cục diện không chết không thôi. Trần Hạo nếu tiến vào Ngự Kiếm tông chỉ sợ không bao lâu sẽ bị chỉnh chết. Tiến vào tông môn khác mà nói, đến lúc đó cũng tất nhiên gặp Phạm Phóng đuổi giết. Hơn nữa nếu Trần Hạo có thể thuận lợi trưởng thành lên, tương lai cùng Phạm Phóng tới cùng ai thắng ai chết thật đúng là nói không rõ. Phượng Hoàng truyền thừa chính là một trong những truyền thừa cường đại nhất di tích Thần Võ trong truyền thuyết, mặc dù là ở tu luyện giới cũng không thể tính là không quan trọng, lại thêm thiên phú biến thái của Trần Hạo...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]