Nhưng, kỳ quái là một lòng muốn đem Trần Hạo nhục nhã mình, điên cuồng đập một trận.
Lúc này, Hách Liên Vũ Tử rõ ràng đã mất đi toàn bộ hy vọng, nhưng cũng không cảm thấy nhiều khổ sở, ngược lại có một tia vui sướng nhàn nhạt, vui sướng vì Trần Hạo.
Loại cảm giác quái dị này, làm cho Hách Liên Vũ Tử kinh ngạc nhìn chằm chằm Trần Hạo, vội vàng tránh né ánh mắt Trần Hạo, quật cường nói:
“Một ngày nào đó ta sẽ... Ta sẽ...”
Nói đến một nửa, lại chột dạ không nói được tiếp, sắc mặt đỏ bừng, nói:
“Thả ta rời khỏi...”
“Ta có cản người sao?” Trần Hạo buông tay, khóe miệng lộ ra một cái mỉm cười, nói.
“Ngươi là tên khốn kiếp!”
Một tay Hách Liên Vũ Tử đẩy Trần Hạo ra, xấu hổ đến không chỗ nào để chui vào, bối rối ra khỏi cửa phòng tu luyện, liền chạy ra khỏi phòng của Trần Hạo....
“Khốn kiếp sao?”
Trần Hạo nhún vai, trên mặt lộ ra một cái mỉm cười, lẩm bẩm:
“Xem ra mọi người đều xem nhẹ tuổi ta, bao gồm chính ta...”
“Trần huynh!”
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng hô của Mặc Vũ Dật.
“Ừm? Chẳng lẽ Mặc Vũ Dật cũng đột phá đến võ hoàng rồi?”
Trần Hạo hơi kinh ngạc.
Mặc Vũ Dật chính là so với Hách Liên Vũ Tử thấp hơn một phẩm. Hách Liên Vũ Tử chỉ vừa mới đột phá, Mặc Vũ Dật sao có thể nhanh như vậy? Hách Liên Vũ Tử vừa mới vừa lao ra khỏi phòng Trần Hạo, cửa cũng chưa đóng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thien-cuong-ton/3270322/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.