Chương trước
Chương sau
Sớm bỏ xe ngựa, sau khi bằng vào tu vi bản thân ở cấm khu trong truyền thuyết chạy mấy canh giờ, một màn sương khói xám xịt xuất hiện ở trước mặt mọi người. Màn sương khói này phảng phất đem toàn bộ cảnh vật trước mắt che phủ hết thảy, từ xa nhìn lại như là thời tiết sương mù dày đặc, nhưng sau khi đi vào, mọi người lại rõ ràng cảm ứng được một tia khí tức huyền ảo lưu động ở trong sương khói...

“Tê tê tê...”

Thời điểm Hoàng Khởi bỗng nhiên phát ra tinh thần lực mênh mông đem toàn bộ mọi người quấn quanh bay lên trời, sương khói nồng đậm đột nhiên kịch liệt dao động hẳn lên như là ánh mặt trời rực rỡ xuyên thấu tầng mây, mảng hào quang lớn nổ tung ra, ngay sau đó đám người Trần Hạo cảm giác thân thể như là bị sóng nước bao lại, chỉ trong nháy mắt liền biến mất, sau đó từng người hoảng sợ mở to hai mắt nhìn.

Liền ngay cả Trần Hạo vừa mới trải qua ảo cảnh “đại tiện”, hai mắt ngóng nhin từng tòa cung điện khí thế hoành tráng, phảng phất phiêu đãng ở giữa tầng mây trên dãy núi, cũng cảm thấy tương đối rung động!

“Lan Thương mười sáu đệ tử, đến!”

Thanh âm Hoàng Khởi đầy tinh thần lực phiêu đãng ra, quẩn quanh Ớ giữa dãy núi.

“Ðây là hoàng gia Tân Tú đường sao? Quả nhiên lợi hại...”

Trần Hạo cảm ứng thiên địa linh khí nồng hậu vô cùng chung quanh, trong lòng hơi hưng phấn thầm nghĩ. Đám người Gia Cát Thanh Vân cũng như thế.

“Hoàng Khởi, sở thích xa phu của ngươi không thể sửa sao? Ngươi thật ra biết chạy thời gian, mau chóng dẫn bọn hắn qua đi, chỉ chờ các ngươi...”

Đúng lúc này, một cái thanh âm già nua, uy nghiêm không oán không giận truyền đến, hiển nhiên Hoàng Khởi một đám này là tới cuối cùng, hơn nữa có vẻ là thời gian trễ một chút.

“Ha ha... Yên tâm, thời gian ta tính toán gắt gao, một lần nào không phải vừa vặn?”

Hoàng Khởi đáp, đồng thời nhìn thoáng qua mọi người, nói:

“Theo ta! Nhanh lên... Mẹ, thiếu chút nữa là muộn... Tiểu gia hỏa, đều là do chuyện bãi phân kia của ngươi hại...”

“Khu khụ... Hoàng đại thúc, ngươi đừng nhớ mãi việc này được không?”

“Ha ha ha...” Hoàng Khởi cười lớn một tiếng, mang theo mọi người mau chóng hướng một tòa cung điện hùng vĩ bay đi.

Trong nháy mắt, đám người Trần Hạo theo Hoàng Khởi tiến vào cung điện, vô số ánh mắt tìm kiếm nhất thời dừng ở trên người bọn họ, trong đại điện cũng vang lên tiếng nghị luận.

“Tỉnh phủ Lan Thương thế mà thật là mười sáu người, cũng quá khoa trương chút nhỉ...”

“Ta đã sớm nói, ba người trong đó là hội trưởng ý giả công hội Phương Nguyên, ở một cái huyện thành nhỏ đích thân chọn. Thành chủ huyện thành nhỏ đó là người của ý giả công hội...”

“Nói như vậy là dựa vào quan hệ rồi?”

“Còn cần nói Sao? Ngươi cảm ứng không ra ba kẻ kia khí tức chỉ là võ sư? Hắc... Quả nhiên thật đẹp... Người mới lần này không nghĩ tới thế mà ra vài người tuyệt sắc... Hắc hắc... Có thể đến điện Liệt Dương chúng ta thì tốt, các huynh đệ, đừng tranh với Ðông Phương Kiếm ta...”

“Khụ khụ, Ðông Phương huynh, lời này người đã từng nói tám lần, ngươi ăn thịt, dù sao cũng phải giữ cho chúng ta ngụm canh uống chứ? Tiểu mỹ nữ này chính là Hách Liện Vũ Tử ngươi nói?”

“Không sai! Không thể không nói, đường huynh phế vật kia của ta tuy chẳng ra làm sao, nhưng ánh mắt nhìn nữ nhân thật ra rất không tệ... Ha ha...”

Thiếu niên tư xưng Đông Phương Kiếm, ánh mắt mang theo một tia dâm uế, nhìn chằm chằm Hách Liên Vũ Tử đi ở bên người Trần Hạo, thấp giọng nói với người ngồi bên cạnh.

Người này thoạt nhìn chỉ ngoài hai mươi, nhưng khí tức quanh thân cực kỳ khủng bố. Từ trong lời nói bá đạo của hắn, liền có thể đoán được hắn ở một trong ba đại điện của Tân Tú đường, điện Cuồng Phong, chỉ sợ là một người thực lưc cực kỳ mạnh mẽ! Người này chính là người của Ðông Phương gia một trong ba đại gia tộc của vương quốc Trấn Nguyên, bốn năm trước liền tiến vào hoàng gia Tân Tú đường, năm nay chỉ hai mươi mốt tuổi, nhưng có được thực lực cường hãn ngũ phẩm võ đế. Mặc dù là ở hoàng gia Tân Tú đường cũng là nhân vật xếp hạng top mười.

Mà hắn sở dĩ biết tình huống ba người bọn Hách Liên Vũ Tử cùng Trần Hạo, chính là từ trong miệng đường huynh Ðông Phương Tán của hắn biết được. Ðông Phương Tán cùng hắn so sánh tuy là phế vật, nhưng hắn cùng Đông Phương Tán lại có một mặt ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, đối với nữ nhân, nhất là mỹ nữ, cực kỳ để bụng. Mà lúc nào cũng lấy mỹ nữ nịnh bợ hắn, Ðông Phương Tán đối với hắn là không có lời nào không nói.

Cùng lão điểu của hoàng gia Tân Tú đường nghị luận có điều khác nhau là, lần này đệ tử mới vào, đại bộ phận cũng không lý đến, đều đang nghị luận tỉnh phú Lan Thương sao võ sư cũng đạt được tư cách, hơn nữa nhiều tới ba người...

...

“Mười sáu người là người đạt được tư cách của tỉnh phủ Lan Thương lần này. Trong đó ba người là Phương Nguyên Phương hội trưởng đích thân chọn” Hoàng Khởi sau khi đem đám người Trần Hạo đưa tới trước đài, đối mặt ngồi ở trên đài chủ tịch vài đại nhân vật rõ ràng là cao tầng của hoàng gia Tân Tú đường, thế mà như trước là bộ dáng tùy ý tiêu sái kia, chỉ vào đám người Trần Hạo đĩnh đạc giới thiệu.

Nghe được Hoàng Khởi giới thiệu, đám người còn đang nghị luận lập tức giật mình. Chợt ánh mắt sắc bén rơi ở trên người Trần Hạo, Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật, tựa như muốn nhìn ra ba người đến tột cùng có gì đặc biệt.

“Vào ngồi đi, người đã đến đủ, có thể bắt đầu rồi, lần này tổng cộng tuyển nhận đệ tử hai trăm chín mươi tư người, tin tưởng tình huống đại khái của Tân Tú đường chúng ta, các ngươi đều đã rõ, lão phu sẽ không lặp lại nữa. Ba đại điện, điện Liệt Dương, điện Lãnh Nguyệt, điện Hàn Tinh, ba cái cũng không khác nhau quá lớn, cá nhân căn cứ tùy ý lựa chọn."

"Có một điểm nhắc nhở mọi người, mỗi điện bán phân phối linh dược cùng phúc lợi hoàn toàn bằng nhau, nếu điện nào đó nhân số quá nhiều, số định mức có thể chia đến trên từng người tự nhiên giảm bớt, cho nên bao năm qua nhân số ba điện đều không chênh lệch mấy, điểm ấy các ngươi cần lưu ý. Ðiểm đến tên đệ tử, mời lập tức làm ra lựa chon, đến đội ngũ trận doanh tương ứng, bắt đầu đi...”

Theo thanh âm lão giả ở giữa, cũng chính là hoàng gia Tân Tú đường đường chủ Triệu Tinh Thần vừa dứt, trên đài chủ tịch, một lão giả khác, cũng chính là Tân Tú đường phó đường chủ, nhất thời bắt đầu điểm danh.

“Triệu gia bốn đệ tử, vị đầu tiên, Triệu Vân Phi, mười sáu tuổi, nhất phẩm võ đế. Ngươi lựa chọn điện nào?”

Xôn Xao...

Phó điện chủ đọc ra cái tên thứ nhất, đám người liền là một mảng ồ lên, đừng nói Trần Hạo bọn đệ tử mới vào, chính là một số lão điểu cũng sợ hãi động dung.

Triệu gia chính là đứng đầu ba đại gia tộc của vương quốc Trấn Nguyên, cũng là người cầm lái vương quốc Trấn Nguyên. Gia chủ Triệu gia là đương kim quốc vương vương quốc Trấn Nguyên. Chính là Tân Tú đường đường chủ Triệu Tinh Thần, cũng là người của Triệu gia.

“Lợi hại! Nửa năm trước Triệu Vân Phi vẫn chỉ là bát phẩm võ hoàng, không nghĩ tới bây giờ đã tấn thăng đến nhất phẩm võ đế, mới mười sáu tuổi...”

Trong đám người, một số lão điểu nhịn không được tán thưởng. Thiên tài kinh người như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có ba đại gia tộc nội tình thâm hậu mới có thể bồi dưỡng ra.

Ở trong tiếng sợ hãi than của mọi người, một thiếu niên ngồi ở trước nhất, thân hình cao lớn, tràn ngập khí tức dương cương, không nhanh không chậm đứng lên, ôm quyền trầm giọng nói:

“Ðiện Liệt Dương!”

Sau đó, ba đệ tử võ hoàng thất phẩm, tứ phẩm, tam phẩm khác của Triệu gia cũng đều lựa chọn điện Liệt Dương.

Sau Triệu gia là ba đại gia tộc Ðông Phương gia cùng Bách Lý gia. Ðệ nhất thiên tài lần này của hai đại gia tộc đều hơi kém, cao nhất là cửu phẩm võ hoàng. Phân biệt lựa chọn hai điện Lãnh Nguyệt cùng Hàn Tinh.

Theo sau là đệ tử của các đại tỉnh phủ. Ðệ tử đến từ cùng địa phương, đại bộ phận đều là lựa chọn cùng điện, chỉ có ít người làm ra lựa chon nhau.

Mà mỗi khi có mỹ nữ bắt đầu lựa chọn, một số lão điểu trong đại sảnh liền la lớn tiếng, đều kêu gào bảo mỹ nữ chọn điện chỗ mình, Ðông Phương Kiếm người này không hề nghi ngờ là một người kêu gào hung hãn nhất.

...

“Thanh Vân Sư huynh, chúng ta chon điện nào?”

Sau khi bắt đầu chọn điện không bao lâu, bọn Trần Hạo mười sáu đệ tử đến từ tỉnh phủ Lan Thương, liền có người hỏi Gia Cát Thanh Vân.

“Ta trái lại thế nào cũng được, chẳng qua, Lan Thương chúng ta mấy lần trước điện Hàn Tinh chiếm đa số, tuy nói ba điện cũng không có khác biệt quá lớn, nhưng vẫn là có điều trọng điểm, tuyệt học điện Liệt Dương là lấy chí cương chí dương làm chủ, Lãnh Nguyệt điện là lấy chí âm chí nhu làm chủ, điện Hàn Tinh thì tương đối trung dung...”

Gia Cát Thanh Vân lạnh nhạt nói, vừa nói, ánh mắt trái lại nhìn về phía Hách Liên Vũ Tử, mỉm cười nói:

“Tiểu Vũ sư muội, ngươi thích điện nào?”

Hách Liên Vũ Tử hơi sửng sốt, nhưng lập tức lắc lắc đầu, thấp giọng nói: “Ta tùy tiện”

“Ừm, một khi đã như vậy, vậy chúng ta liền chọn điện Hàn Tinh đi. Lẫn nhau cũng có thể chiếu cố. Có ta ở đây, ta tin, còn chưa có người nào dám ức hiếp các ngươi...”

Trên mặt Gia Cát Thanh Vân mang theo một tia mỉm cười, mang theo một tia ngạo nghễ nói.

Thực lực cửu phẩm đỉnh phong võ hoàng, mặc dù so với thiên tài đứng đầu ba đại gia tộc, cũng không kém cỏi chút nào. Hắn tuyệt đối được coi là nhân vật xếp hạng top đầu lần này, quả thưc có vốn riêng để kiêu ngạo. Hắn sở dĩ chọn điện Hàn Tinh, là vì điện Hàn Tinh, hắn có nắm chắc nhất đạt được vị trí thủ tịch đại đệ tử của điện Hàn Tinh lần này.

Những người khác trái lại không có gì. Nhưng Trần Hạo lại có tính toán khác. Trời sinh ngông nghênh, hắn không muốn kết giao nhất đó là loại người tự cho mình rất cao kia. Đối với Gia Cát Thanh Vân, hắn cũng không phải có bao nhiêu phản cảm. Chỉ là từ sâu trong lòng không muốn kết giao. Mà Trần Hạo tin, tuy hắn bây giờ chỉ là tu vi ngũ phẩm võ sư, nhưng vô luận hắn tiến vào điện nào, đều tất nhiên sẽ oanh oanh liệt liệt, chỉ là vấn đề thời gian dài ngắn.

Gia Cát Thanh Vân dù sao cũng là đến từ cùng địa phương với hắn. Có thể tránh đi trước, thì tránh đi.

...

“Tỉnh phủ Lan Thương mười sáu đệ tử, vị đầu tiên, Gia Cát Thanh Vân, mười bảy tuổi, cửu phẩm võ hoàng! Ngươi lưa chọn điện nào?”

Thực lực cửu phẩm võ hoàng của Gia Cát Thanh Vân, khó tránh khỏi lần nữa dẫn lên một mảng ồ lên, ở trong ánh mắt chú ý của mọi người, Gia Cát Thanh Vân chậm rãi đứng lên, báo ra điện Hàn Tinh! Sau đó, liên tục mười ba người đều theo Gia Cát Thanh Vân lựa chon điện Hàn Tinh.

Lúc này, phó đường chủ điểm đến ba người Phương Nguyên đích thận chọn, Trần Hạo tuy cảnh giới không bằng Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật, nhưng tầm quan trọng lại xếp hạng phía trên hai người, cho nên, liền điểm đến Trần Hạo đầu tiên.

Lúc báo ra Trần Hạo mười ba tuổi, ngũ phẩm võ sư, cũng dẫn lên chấn động không nhỏ. Người ở đây, tuy đều là thiên tài đứng đầu, nhưng còn chưa ai có thể ở mười ba tuổi đã tấn thăng đến ngũ phẩm võ sư. May mà phó đường chủ chỉ nói hai điểm này, cũng chưa nói thể chất đặc thù cùng chiến lực thật sự có được của hắn. Nếu không dẫn lên oanh động sợ là Triệu Vân Phi cũng phải có điều không bằng rồi...

“Ta lựa chọn Lãnh Nguyệt điện” Trần Hạo không có bất cứ do dự gì, mở miệng liền nói.

Nghe được Trần Hạo nói, mọi người đều có kinh ngạc, nhất là đám người Gia Cát Thanh Vân. Đương nhiên, Hách Liên Vũ Tử cùng Mặc Vũ Dật cũng là hơi sửng sốt. Ai cũng không ngờ đến Trần Hạo sẽ làm chọn lựa riêng.

Mà nghênh ngang cũng ngồi vào trên đài chủ tịch, Hoàng Khởi thì trừng lớn mắt nhìn Trần Hạo, lập tức nhếch miệng cười, nói: “Tiểu gia hỏa này, uổng phí một phen võ miệng của lão phu...”

Phó đường chủ không cho mọi người quá nhiều thời gian kinh ngạc, trực tiếp điểm đến Hách Liên Vũ Tử.

“Liệt Dương, chọn Liệt Dượng... Sư huynh chiếu cố muội...”

“Lãnh Nguyệt Lãnh Nguyệt...”

“Hàn Tinh, Hàn Tinh, Hàn Tinh hoan nghênh muội...”

Phó đường chủ vừa mới điểm đến tên Hách Liên Vũ Tử, một đám lão điểu liền điên cuồng kêu gào lên, trình độ được hoan nghênh hiển nhiên là phi thường cao.

Ánh mắt Gia Cát Thanh Vân nóng bỏng, mang theo một tia mỉm cười tự tin, chăm chú nhìn Hách Liên Vũ Tử. Hắn tin tưởng, Hách Liên Vũ Tử sẽ không bởi vì Trần Hạo mà làm chọn lựa riêng. Trần Hạo tuy thiên phú kinh người, nhưng bây giờ dù sao quá yếu. Có thể nào cùng hắn so sánh?

Hách Liên Vũ Tử khẽ nhíu mày ngài, chậm rãi đứng lên, tựa như sau khi do dự một chút, thanh âm hư ảo băng lạnh kia bỗng nhiên vang lên:

“Ta chọn... Lãnh Nguyệt điện!”

“?”

Sắc mặt Gia Cát Thanh Vân đột biến.

“Ừm?” Trần Hạo cũng quái dị nhìn về phía Hách Liên Vũ Tử, nói: “Ngươi chọn theo ta để làm chi?”

“Ai cần người l0...” Hách Liên Vũ Tử nhìn thẳng Trần Hạo, giận dữ nói.

Sau khi dừng một chút, tựa như cảm thẩy không ổn, lại nhin chằm chằm Trần Hạo, hung tợn nói: “Nợ ta, một ngày nào đó ta sẽ bắt người trả lại, muốn chạy, không dễ như vậy...”

“Ta lựa chọn Lãnh Nguyệt điện!”

Đúng lúc này, lông mày Mặc Vũ Dật cũng không nhíu một chút, liền dứt khoát lưu loát nói.

Hoàng Khởi chú ý ba người, nhếch miệng cười, lẩm bẩm: “Vẫn là ba tiểu gia hỏa này có ý tứ...”

Chọn điện chấm dứt, như mọi năm, đệ tử lựa chọn điện Liệt Dượng vẫn nhiều nhất, một trăm lẻ bảy người. Tiếp theo là điện Hàn Tinh, một trăm lẻ hai người. Lãnh Nguyệt điện ít nhất, tám mươi lăm người.

Ba đại điện tuy bản chất không khác nhau, nhưng bởi vì nguyên nhân bản thân ba đại điện chủ, trọng điểm có điều khác nhau. Lãnh Nguyệt điện trọng điểm lấy nhu thắng cương, chí âm chí nhu, chung quy không được hoan nghênh bằng chí cương chí dương uy mãnh, nhất là trong những đệ tử đó nam giới chiếm trên 80%. Chọn lọc tự nhiên điện Liệt Dương liền tương đối nhiều. Ðiện Hàn Tinh tưong đối trung dung, cũng so với Lãnh Nguyệt điện mạnh hơn.

...

“Trần Tư, Tiêu Hà, Trần Hạo, Hách Liên Vũ Tử, Mặc Vũ Dật, bước ra khỏi hàng!”

...

Lúc bọn Trần Hạo đệ tử mới gia nhập Lãnh Nguyệt điện, bị dẫn dắt đến trên quảng trường cửa vào chỗ ngọn núi cao nhất của Lãnh Nguyệt điện, một lão giả quản sự của Lãnh Nguyệt điện, điểm ra tên năm người đầu tiên. Ba người bọn Trần Hạo đều ở trong đó. Năm người sau khi hơi sửng sốt, trước sau buớc ra khỏi hàng, đứng ở phía trước đội ngũ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.