Nghe ngữ khí tràn ngập tự tin của Hàn Phong, sự u sầu trong lòng Hàn Nhất Nguyên cũng giảm đi rất nhiều. Ông vỗ vỗ bờ vai gầy nhỏ của Hàn Phong, vừa cười vừa nói:
- Là phụ thân vô dụng, sống nhiều năm như vậy mà để con trai mình khuyên bảo.
Dừng một chút, Hàn Nhất Nguyên nói tiếp:
- Cũng khuya rồi, chúng ta phải đi suốt đêm nay để tránh gia tộc có người đuổi theo.
Nói xong, một lớn một nhỏ liền hướng phía xa nhanh chóng chạy đi.
Vài ngày sau, tại một trấn nhỏ cách Hàn gia mấy trăm dặm xuất hiện hai thân ảnh một lớn một nhỏ.
- Phong nhi, là nơi này sao?
- Vâng thưa cha, chính là nơi này – Vân Sơn trấn.
Hai thân ảnh này chính là hai cha con Hàn Phong mới từ Hàn gia ly khai mấy ngày trước.
Qua mấy ngày đi đường, hai người trừ vẻ mặt phong trần cũng không hề có dấu hiệu kiệt sức. Hàn Nhất Nguyên dù sao cũng là Nhân giai nhị phẩm võ giả, mà Hàn Phong thì dựa vào sự trợ giúp của tâm pháp quyết nên trên đoạn đường đi thể lực không hao đi mà còn khôi phục được một chút.
- Tin rằng tới đây hẳn là an toàn, chúng ta trước tiên tìm một chỗ nghỉ ngơi rồi mới quyết định tiếp!
Hàn Nhất Nguyên nói với Hàn Phong.
Sau đó, hai người liền đến một cái khách điếm trong trấn định kiếm một bữa ăn ngon.
Sau khi đến khách điếm, bởi vì liên tiếp bôn ba mấy ngày liền, mà hai cha con Hàn Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thi-thien-dia/193238/chuong-12.html