Thân ảnh màu trắng đột nhiên xuất hiện không phải ai khác mà chính là Tiêu Linh.
Nàng không ngờ khi mình vừa tới đầu thôn, đã chứng kiến một màn này.
Không kịp nghĩ nhiều, Tiêu Linh thúc dục đấu khí, thân hình chợt lóe, trước tiên đỡ lấy Nhị Nha vào trong lòng.
Sau khi rơi xuống đất, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thống khố trong lòng, Tiêu Linh rất thương xót, trong mắt càng hiện lên vẻ tức giận.
Tiêu Linh tính tình ôn hòa, rất ít tức giận, nhưng nhìn Nhị Nha đau không mở mắt ra được, trong lòng nàng vô cùng tức giận.
Tiêu Linh vươn cánh tay trắng trẻo, nhẹ nhàng đặt trên bụng Nhị Nha, xoa bóp, đồng thời một đạo năng lượng màu trắng theo cánh tay này chậm rãi truyền vào cơ thể Nhị Nha giúp nó giảm bớt đau đớn trên người.
Qua chốc lát, tựa hồ đã bớt đau, lúc này Nhị Nha mới chậm rãi mở mắt, vừa mở mắt liền thấy Tiêu Linh đang thương xót nhìn mình, nó không khỏi mở miệng nói:
- Tiêu Linh tỷ tỷ.
Tiêu Linh cười ôn nhu với Nhị Nha, ý bảo nó nghỉ ngơi cho tốt, không cần nhiều lời, sau đó đem nó giao cho đám người Đại Ngốc.
Làm xong tất cả, Tiêu Linh mới đứng lên, nhìn ba người trước mắt.
Lúc này, vẻ mặt nàng đã biến đổi, vẻ mặt nhu hòa mới vừa rồi đối với đám người Nhị Nha lúc này đã đầy băng lãnh.
Hiển nhiên, nàng biết kẻ đả thương Nhị Nha chính là thiếu niên đứng đầu ba người này.
Tiêu Linh xuất hiện tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thi-thien-dia/1390203/chuong-297.html