Lúc này, hai mươi mấy người xông tới lúc trước, trừ mặt sẹo vẫn còn nửa ngồi, còn lại đều nằm trên mặt đất, không hề nhúc nhích.
Mặt sẹo liếc mắt nhìn mấy người bên cạnh, trong lòng hoảng hốt, chỉ trong nháy mắt, bản thân cùng hai mươi thủ hạ nhân giai võ giả đơn giản bị chế phục, còn đối phương chỉ là một thiếu niên.
Hàn Phong lạnh lùng nhìn mặt sẹo, sở dĩ hắn buông tha kẻ này, cũng không phải vì nhân từ, mà là hắn muốn biết trên người Kỷ Thanh Thanh rốt cuộc xẩy ra chuyện gì.
Ngày hôm nay Hàn Phong nhìn thấy bộ dáng của nàng, tự nhiên minh bạch không phải lúc thích hợp để hỏi nàng mấy vấn đề này, nên vừa rồi từ phản ứng của chưởng quỹ tửu lâu khi nhìn thấy mặt sẹo, chắc hắn thân phận hắn không thấp, nên Hàn Phong có thể từ trong miệng hắn đạt được tin tức hữu dụng.
Đó cũng là nguyên nhân mà Hàn Phong muốn Đường Vũ Nhu dẫn Kỷ Thanh Thanh đi trước.
Thu hồi ánh mắt, Hàn Phong một cước giẫm lên lưng mặt sẹo.
- Khụ khụ…
Chịu không nổi một cước của Hàn Phong, mặt sẹo lại ho khan kịch liệt.
- Ở Đỗ gia ngươi có thân phận gì?
Hàn Phong ngữ khí lạnh lùng hỏi.
Nguyên bản, mặt sẹo còn muốn biểu hiện kiên cường một chút, nhưng khi bị Hàn Phong đạp một cước lên lưng, thiếu chút nữa đã bất tỉnh.
Hắn vẫn quen sống an nhàn sung sướng, đâu chịu nổi thống khổ như thế, do đó khi Hàn Phong hỏi, liền thành thật khai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thi-thien-dia/1390104/chuong-198.html