- Sư huynh, bọn ngươi sẽ giúp ta giáo huấn Mạnh Hùng được không?
Lâm Phỉ Vân đang chớp mắt nhìn Hàn Phong, đôi bàn tay bé nhỏ đáng kéo áo hắn, vẻ mặt ngây thơ nói.
Lúc này, Hàn Phong đã ra khỏi tiểu viện của Lâm Nguyệt, đang đi tới chỗ của mấy người Tiêu Linh. Phía sau hắn chính là Lâm Phỉ Vân đang mặc váy hoa lục sắc.
- Tên Mạnh Hùng kia sao lại chọc tới muội?
Đối mặt với Lâm Phỉ Vân không ngừng lằng nhằng, trên mặt Hàn Phong không khỏi lộ ra vẻ cười khổ, thở dài hỏi.
Nghe được Hàn Phong rốt cục phản ứng, nhãn tình Lâm Phỉ Vân sáng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn chợt có chút tức giận nói:
- Mỗi lần ta gọi hắn giúp ta giáo huấn mấy kẻ bại hoại, hắn đều mượn cớ tu luyện, không chịu giúp ta, ngươi nói hắn có đáng ghét hay không?
- Chỉ vì chuyện này thôi sao?
Hàn Phong dở khóc dở cười nói, trong lòng không khỏi thay Mạnh Hùng cảm thấy oan ức.
Nhìn thấy Hàn Phong tựa hồ không chịu, Lâm Phỉ Vân không khỏi có chút gấp gáp, hôm nay đã rất bội phục vị sư huynh vừa gặp mặt này.
Vừa rồi, Hàn Phong cùng Lâm Nguyệt giao thủ trong tiểu viện. Kết quả tất nhiên là Hàn Phong dễ dàng đạt được thắng lợi, kết quả này khiến Lâm Phỉ Vân đứng bên cạnh tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
Không chỉ là nàng, ngay cả Lâm Nguyệt, cũng kinh ngạc dị thường.
Vốn nàng chỉ muốn xem đồ đệ xa cách hai năm, thực lực hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thi-thien-dia/1390029/chuong-123.html