Đứng trước cánh rừng liễu không quá rậm rạp, Hàn Phong nhón chân, phóng tầm mắt qua những tầng liễu rủ, hình ảnh một cô gái với bộ quần áo màu trắng tuyết lọt vào mắt hắn.
Cô gái che một lớp mạng mỏng trước mặt, giấu đi khuôn mặt mình, chỉ để lộ ra đôi mắt đen tràn ngập linh tính. Bộ quần áo màu trắng tuyết phối hợp với thần tình chuyên chú khiến cô như xuất thần.
Cô gái áo trắng ngồi trên một chiếc ghế đá trong rừng liễu, trước mặt cô là một chiếc bằng huyền cổ cầm vô cùng quý giá.
Nhìn cảnh tượng này, Hàn Phong trong lòng không khỏi nghĩ đến những chuyện của kiếp trước, vẫn là bộ quần áo đó, vẫn là cây đàn đó.
Hàn Phong không ngờ, kiếp này vẫn có thể gặp lại được cô.
Sự xuất hiện của Hàn Phong không khiến cô gái áo trắng chú ý.
Chỉ thấy cô thần tình chuyên chú, hai bàn tay trắng ngọc không ngừng gẩy nhẹ dây dàn, đùa giỡn với những âm thanh dìu dặt.
Tiếng đàn như đôi cánh bướm, chớp động linh hoạt, lấp lánh không ngừng như ánh sáng viễn cổ vẫn còn lưu lại giữa thiên không.
Âm thanh mỹ diệu đó khiến Hàn Phong như say như ngốc.
Hàn Phong không lên trước làm phiền mà lựa chọn ngồi trên một cành dương liễu, nhắm mắt thưởng thức, thần sắc thanh u lộ rõ trên mặt.
Dần dần, cô gái áo trắng dường như cảm nhận được có điều khác biệt, tiếng đàn đang dìu dặt đột nhiên chuyển sang dồn dập nặng nề, một cảm giác dồn nén cường liệt xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-thi-thien-dia/1389972/chuong-66.html