"Nhược Thủy không cần khách khí, gọi ta là Vũ Cô là được rồi!" Hắn chính là người trong lòng Lăng Tuyệt Trần vẫn nhớ mong đi, nhìn bộ dáng này, thật không thẹn khi gọi là Hoa Nhược Thủy!
Mọi người vốn cũng không phải là cái loại người bụng đang đói có người mời ăn còn từ chối kêu no rồi, Hoa Nhược Thủy lập tức cũng chỉ cười nhạt gật đầu.
"Thân thể của huynh còn có chỗ nào không khỏe không?" Lăng Tuyệt Trần nhìn sắc mặt của hắn đã hơi hồng nhuận, cũng yên lòng không ít.
Lúc này Hoa Nhược Thủy mới khẽ thu hồi nụ cười xinh đẹp trên mặt, xoay người nhìn Lăng Tuyệt Trần, nét mặt nghiêm túc: "Trần Nhi, lần này, thật cám ơn muội!" Vì một gốc cây thảo dược này, thiếu chút nữa liền mất tính mạng.
"Không trách huynh, chỉ là bản thân ta không cẩn thận mà thôi!" Nhìn thấy một tia tự trách thoáng hiện lên trong mắt hắn, Lăng Tuyệt Trần khẽ cười một tiếng.
Mặc dù Lăng Tuyệt Trần nói rất nhẹ nhõm, nhưng Hoa Nhược Thủy vẫn không thể bỏ được, trong mắt lại xuất hiện một tia ngoan độc tàn nhẫn: "Nguyệt Ma Giáo, ta nhất định phải cùng hắn đối kháng tới cùng!" Hai tay buông lỏng ở bên người nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi rõ.
"Nhược Thủy huynh, Nguyệt Ma Giáo không chỉ là kẻ địch của một mình huynh, hơn nữa còn là kẻ thù chung của người trong thiên hạ chúng ta!" Ánh mắt của Tiêu Vũ Cô lóe lên, nhìn Hoa Nhược Thủy đáy mắt lộ ra một tia tán thưởng.
Tự động xem nhẹ lời nói của Tiêu Vũ Cô, Lăng Tuyệt Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-tuyet-tran/11414/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.