Gió nhẹ vào buổi sáng sớm, luôn luôn có chút mát mẻ, trong những ngày hè như thế này vừa đúng lúc mang đến cho người ta một loại tư vị thư thái mà lười biếng.
Nếu như không phải là mới trải qua cuộc tỷ thí vừa rồi, nàng sao có thể nghĩ đến Tiêu Vũ Cô thế nhưng lại chính là hắn!
"Ách ••• ngươi làm sao biết được?" Trên khuôn mặt của Tiêu Vũ Cô thoáng qua một chút lúng túng, không phải hắn vẫn luôn che giấu rất tốt sao?
"Cần ta nói cho ngươi nghe từng việc sao?" Lăng Tuyệt Trần ngồi trên xích đu ở bên cạnh, điểm nhẹ mũi chân, xích đu khẽ đung đưa, biết được một thân phận khác của hắn, ngược lại nàng vẫn có vẻ tương đối thản nhiên.
Tiêu Vũ Cô gật đầu, khẽ bật cười tiêu sái đi tới ngồi xuống bên cạnh ngàng: "Dĩ nhiên, ta vẫn cho rằng bản thân ta đã biểu diễn không chê vào đâu được!"
Người này thật tự kỷ!
"Lần đó uống rượu, ngươi nói ‘ muội hẳn là nên hát thêm một khúc nữa ’! Ta chỉ từng ở đó thổi qua một khúc, hơn nữa, lúc đầu nghe những lời này dường như cảm giác có chút quen thuộc nhưng lại nghĩ không ra, trong lòng cũng chỉ là hơi nghi ngờ, cũng không có đoán ra chính xác đối tượng." Ở Thánh Vực nàng chỉ từng thổi tiêu một lần duy nhất, lúc ấy là ở chỗ Sở Dạ Phong, nhưng mà, nàng chưa từng nghĩ tới Tiêu Vũ Cô sẽ là Sở Dạ Phong.
Quả nhiên, uống rượu nhất định hỏng việc mà, ngày đó ở trong học viện hắn vội vàng đi theo nàng, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-tuyet-tran/11405/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.