Niềm vui ngoài ý muốn
Khẩn trương ho khan "Khụ khụ khụ ••••••"
Mặc dù đây là một thời khắc làm người ta xúc động và phấn khởi, nhưng mà Hỏa Kỳ Lân không thể không lên tiếng cắt đứt sự phấn khởi của bọn họ, dù sao thì thương thế của chủ nhân cũng không thể chậm chữa trị dù chỉ một giây."Cái đó, các ngươi có thể đợi lát nữa rồi tiếp tục vui mừng hay không, chủ nhân nhà ta quả thực là nguy tại sớm chiều!"
Một câu này vừa nói ra, làm cả ba người đang vây tại một chỗ kia lập tức bị hóa đá, ngay sau đó Tiểu Bạch lúng túng cười cười: "Thật ngại quá, trong lúc nhất thời liền quên mất!"
"Cái gì? Quên mất!" Liếc nhìn ánh mắt ngu ngốc chính trực của Tiểu Bạch, Hỏa Kỳ Lân nghe vậy, vốn đang lo lắng nên giọng nói lập tức nâng cao hơn, tính mạng chủ nhân của hắn đang treo lơ lửng, bọn họ lại còn nói quên mất! Làm sao hắn có thể không nổi đóa được chứ.
Ngân Nhược lơ đễnh gật đầu một cái, cố nén cười xoay người không nhìn tới ánh mắt ấm ức của Tiểu Bạch, Lăng Tuyệt Trần hơi cau mày, thật ra thì giờ phút này nàng càng muốn ngăn cản bọn họ cãi nhau, như vậy cũng có thể để cho nàng được an tĩnh một chút, phải biết là Tiểu Bạch cho tới bây giờ cũng không phải là loại có thể nhẫn nhục chịu đựng người khác ••• khụ khụ, thú khác, cho nên đoán chừng nhất định sẽ không im lặng được bao lâu đâu. Quả nhiên ••••••
"Như vậy thì sao, phải được ngươi cho phép à!" Tiểu Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-tuyet-tran/11373/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.