Ngồi ở trong căn phòng không có ánh nến chiếu sáng, nhưng lại có thể thấy được khuôn mặt cương nghị của một người con trai. Cho dù cả người đều chìm trong bóng đêm, vẫn có thể nhìn thấy cả người hắn mặc y phục bằng gấm màu đỏ rực như lửa. Sở Dạ Phong ngồi ở phía trước cửa sổ một tay khẽ vuốt ve cánh tay của tay bên kia, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm mảnh trăng khuyết lẻ loi treo giữa trời cao. Nhẹ nhàng kéo ống tay áo lên, lúc này mới có thể nhìn thấy tại nơi mà khớp xương ngón tay vừa lướt qua hiện lên một vết sẹo dữ tợn nhìn thấy mà giật mình, nhìn kỹ vết sẹo ấy mới phát hiện, nơi đó rõ ràng có khắc một chữ Dạ nét chữ xiêu vẹo, uốn éo.
Điều khiến cho Sở Dạ Phong luôn nghi ngờ chính là, hắn hoàn toàn không biết chữ kia bắt đầu từ lúc nào thì xuất hiện trên cánh tay của hắn, trước kia hắn từng nghĩ rằng có lẽ trong một tình huống khác thường nào đó chính hắn đã khắc xuống, dù sao thì trong tên của hắn cũng có một chữ Dạ. Thế nhưng, khi tay khẽ dời lên bên trên chỗ cánh tay hắn đang vuốt, một chữ ‘Tiểu’ bị che kín dưới ống tay áo đột nhiên hiện lên trong tầm mắt hắn, đây mới chính là nguyên nhân khiến Sở Dạ Phong luôn nghi ngờ.
Cảm thấy một tia hô hấp thay đổi, Sở Dạ Phong liền buông tay kéo ống tay áo ở bên cánh tay có khắc chữ xuống, không nhanh không chậm đeo bao tay vào thật tốt, đứng dậy phủi nhẹ vạt áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-tuyet-tran/11362/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.