Thế giới này, lấy võ làm đầu, nàng cũng không lấy làm lạ, bởi vì vô luận ở nơi nào, đều chỉ có người mạnh mới sinh tồn. Chỉ là, nhìn hết toàn bộ Thương Khung Đại lục, cũng chỉ ở Thánh điện năm trăm năm trước từng xuất hiện người đạt tu vi thánh cấp, đã là Thánh chỉ tiền nhiệm của Thánh điện!
Thẳng đến khi Bắc Thần Hàn rời đi, Lăng Tuyệt Trần lúc này mới xoay người, kinh ngạc đánh giá Sở Dạ Phong vẫn chỉ có một cái biểu tình đứng đối diện, vừa tà mị, lại cuồng vọng, lại như không câu nệ, cũng không đủ để hình dung, người này, nàng nhìn không thấu! Khuôn mặt tương tự, ánh mắt lại cách biệt một trời, trong khoảnh khắc, nàng lạc vào mê mang, cái thế giới hỗn độn này, rốt cuộc là thế nào, nàng vì sao lại đến nơi đây.
Nếu nàng đến đây, như vậy, hắn đâu? Dạ đi cùng nàng đâu? Đã đi nơi nào? Kiếp này liệu có thể gặp lại? Trong lòng đã hiện lên ngàn vạn ý tưởng, nhưng hai mắt vẫn không rời khỏi nam tử áo đỏ kia.
Chỉ thấy nam tử tuấn mỹ tuyệt luân, ngũ quan góc cạnh như điêu khắc, khuôn mặt tuấn mỹ dị thường. Bề ngoài thoạt nhìn dường như phóng đãng không câu nệ, nhưng trong mắt lơ đãng toát ra tinh quang làm cho người ta không dám xem nhẹ. Một mái tóc đỏ như lửa, dưới đôi mày kiếm cũng là một đôi mắt hoa đào híp dài, tràn ngập đa tình, làm cho người ta không tự giác rơi vào tay giặc. Cái mũi cao thẳng, môi đỏ mọng vừa phải lúc này lại nở nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-tuyet-tran/11346/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.