Đi tới Thu Diệp Cư, Ám Dạ xuyên thấu qua song cửa sổ thấy một bóng dáng, có thể thấy được đối phương chưa nghỉ ngơi, hỏi thuộc hạ theo dõi "Hắn có rời khỏi gian phòng không?"
Thuộc hạ kính cẩn đáp lời: "Không có, hắn vẫn luôn một mực đọc sách."
Ám Dạ suy nghĩ một chút vẫn là không yên lòng, rốt cuộc cuối cùng gõ cửa Thu Diệp Cư. Chỉ một lát sau, có tiếng bước chân tự phía sau cửa vang lên, ngay sau đó cửa mở ra.
Xích Viêm mắt vàng sáng rực nhìn chằm chằm Ám Dạ, một hồi lâu sau tuấn nhan hoàn mỹ chậm rãi kéo ra một nụ cười: "Ám Dạ, ngươi cũng học ta đi kiểm tra phòng sao?"
Một câu nói đơn giản của Xích Viêm lại khiến Ám Dạ không tự chủ được nhớ lại những năm tháng trước đây, đã từng, bọn họ cùng lúc thích nữ tử kia, vẫn luôn đề phòng lẫn nhau, đả kích lẫn nhau, đều lo lắng đối phương thừa dịp chính mình chưa chuẩn bị nhanh chân chạy phòng của người ta.
Năm đó, hắn còn từng cười qua Xích Viêm lòng dạ hẹp hòi, nửa đêm cư nhiên lấy danh nghĩa uống rượu ngắm trăng đi kiểm tra phòng. Đối mặt với nụ cười của Xích Viêm, Ám Dạ cũng không tiện dùng lời nói lạnh lùng đáp trả, dù sao rất lâu về trước bọn họ trừ là đối thủ của nhau còn từng là bằng hữu của nhau!
Ám Dạ chậm rãi nổi lên một nụ cười ý vị không rõ, tiến lên vỗ vỗ bả vai Xích Viêm, cười nói: "Ngươi nghĩ rằng ta giống ngươi lòng dạ hẹp hòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-huyen-linh-su/2777826/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.