Edit:..Lam Thiên..
Sở Phi Dư quan sát Ngưng Sương vài lần, nhìn gương mặt giống cô cô như đúc này, lời mắng chửi làm thế nào cũng không cách gì nói ra khỏi miệng. Hắn vừa định lên tiếng nói ra sự thật, liền nghe thấy thanh âm của Ngưng Sương vang lên lần nữa.
"Các vị đại ca đại tỷ, nếu chúng ta nhất định cứng rắn muốn tranh đoạt nói không chừng bọn họ sẽ lưới rách cá chết chọn cách tự bạo. Bằng không để tiểu muội đi trước khuyên giải một chút, nói không chừng có thể thuyết phục bọn họ giao Vô Gian Kiếm ra." Ngưng Sương nói xong, cười duyên nhìn mọi người, nhất là Đông Phương Hạo.
Kỳ thật Đông Phương Hạo là người hiểu rõ chuyện gì xảy ra nhất, hắn vừa định cự tuyệt, lại nghe thấy tất cả mọi người đều bày tỏ đồng ý."Cô nương, vậy làm phiền ngươi. Chờ bọn họ giao Vô Gian Kiếm ra, chúng ta liền công bằng quyết đấu tìm chủ nhân cho Vô Gian Kiếm, tỷ võ chúng ta liền nhường cô nương ba chiêu."
Tất cả mọi người đều nhìn ra được, Sở Phi Dư đối xử với Ngưng Sương bất đồng, cho nên bọn họ cảm thấy để Ngưng Sương đi tới khuyên giải nói không chừng sẽ có tác dụng. Một người trong đó nhìn qua vẻ mặt chính khí còn cho Ngưng Sương một cái cam kết, những người khác cũng rối rít phụ họa theo.
"Đông Phương công tử, vậy thì ta liền đi khuyên nhủ" Ngưng Sương mỉm cười nhìn Đông Phương Hạo, vẻ mặt dịu dàng nhu thuận.
Đông Phương Hạo suy nghĩ một chút, dù sao hiện tại Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-huyen-linh-su/2777809/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.