Edit:..Lam Thiên..
Thời điểm ngìn cân treo sợi tóc, một tiếng đàn du dương vang lên xa xa, giống như tia nắng ban mai chậm chạm xuyên thấu qua bóng tối.
Tâm bát thủ kỳ xà chấn động, lần thứ hai nhìn về phía bóng dáng bạch y,có chút hi vọng sáng lên.
Không biết tại sao, ở trên người nữ tử nhân loại nhỏ bé này, nó mơ hồ cảm nhận được một tia hơi thở quen thuộc, mới không nhịn được ở trước khi chính mình hoàn toàn mất đi ý thức nhìn nàng một cái.
Trong sương mù mờ mịt, bạch y nữ tử khí độ ưu nhã ngồi ở trước cửa sơn động, cây ngọc cổ cầm đặt ở trước người. Một làn gió nhẹ nổi lên, khiến mái tóc màu đen của nàng tung bay, đôi mắt lay động, thần thái cao quý thanh nhã, giống như ánh trăng treo cao trên trời, tản ra ánh sáng phổ độ chúng sinh, nhưng lại xa xa không thể chạm tới.
Tử Diễm bỗng nhiên dừng lại gia trì tinh thần lực lên phục thú hoàn, ánh mắt trầm ngâm nhìn về phía đạo bóng dáng bạch y kia, chỉ thấy ống tay áo của nàng bay múa, cổ tay trắng nõn khẽ nâng lên, ngón tay thon dài gẩy nhẹ cầm huyền (dây đàn),thanh âm nhẹ nhàng phiêu dật chậm dãi vang lên.
Tiếng đàn thương xót mà bao dung, giống như mùa xuân ấm áp, chậm rãi xuyên thấu lệ khí chôn sâu ở trong linh hồn, dùng ánh nắng ấm áp đem tinh lọc. Đồng thời cũng như hạt mưa thấm mát, chậm rãi làm dịu đi linh hồn đang khô khốc.
Đột nhiên, nàng biến đổi tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-huyen-linh-su/2777730/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.