Phượng Dương Thành, quán trọ Thiên Nhai.
Ngưng Sương mở cửa phòng thượng đẳng ra, nhìn bài biện quen thuộc trước mắt, ánh mắt bất tri bất giác liền dừng lại trên cây ngọc huyền cầm có tên là ‘ Phượng Minh ’.
Một màn năm năm về trước hiện ra rõ ràng trước mắt.
Năm năm trước Minh Huyễn đã dùng chính cây ‘ Phượng Minh ’ cầm này dạy nàng ‘ huyễn cầm thần quyết ’, để cho nàng lãnh hội âm công huyền bí
“Nha đầu ngốc, ngón tay nên để như vậy.”
“Đúng, chính là như vậy.”
“Ngươi xem ‘ huyễn cầm thần quyết ’ thật tốt, vừa có thể tu tâm dưỡng tính, vừa có thể giết người trong vô hình.”
Lời nói còn văng vẳng bên tai, nhưng đã cảnh còn người mất.
Minh Huyễn, tin tưởng ta, ta nhất định sẽ cứu được ngươi.
Cốc cốc...
Tiếng gõ cửa vang lên thanh thúy, cắt đứt dòng hồi tưởng của Ngưng Sương.
Hít một hơi thật sâu, điều chỉnh tốt suy nghĩ của chính mình, Ngưng Sương mới đi qua mở cửa.
“Ngưng Sương, ở có quen không?” Nam Cung Thanh Ca mỉm cười đứng ở ngoài cửa.
Ngưng Sương gật đầu một cái, “Thanh Ca, có chuyện gì sao?”
“Là như vậy, mới vừa rồi tiểu nhị nói tối nay phòng đấu giá có bán đấu giá một vật phẩm trân quý, ta muốn tới hỏi muội một chút có hứng thú đi xem hay không?.”
Vật phẩm trân quý? Ngưng Sương gật đầu một cái, “Được, ăn xong cơm tối chúng ta cùng đi.”
Lúc bọn họ tới phòng đấu giá thì phòng đấu giá đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-huyen-linh-su/2777717/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.