Những gì lọt vào tầm mắt khiến Ngưng Sương vô cùng chấn động.
Tình cảnh trước mắt so với mũi tên khiến thiên địa phải biến sắc của Xích Viêm vừa rồi càng mang cho nàng rung động sâu hơn, đập vào mắt nàng là một đống đổ nát thê lương cùng với các loại mảnh vụn của huyền khí, trong đó có một ít mảnh vụn, bên trên còn mơ hồ có thần quang di động nhàn nhạt.
Hiển nhiên, nơi này đã từng xảy ra một cuộc chiến tranh kinh thiên động địa, thành tường huyền tinh vô cùng kiên cố bị chiến tranh tàn phá lưu lại nhiều vết tích của các loại huyền khí chém vào. Mái hiên trên cung điện cũng bị người cho một mồi lửa đốt cháy, bao nhiêu huy hoàng trước kia đều bị hóa thành tro bụi. Duy nhất chỉ có quáng thạch không biết tên đúc thành khung sườn và mái cong cung điện là còn tồn tại, loáng thoáng vẫn có thể nhìn ra khí thế đã từng được phát huy.
Thả ra thần thức tra xét, Xích Viêm phát hiện nơi này không có khí tức huyền lực cường đại nào dao động, cho nên trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Ánh mắt nhu tình như nước mùa xuân đưa mắt nhìn Ngưng Sương hồi lâu, hắn rốt cuộc lưu luyến không rời mở miệng: “Sương, lần này là do ta cảm nhận được ngươi gặp nguy hiểm, mới mạnh mẽ tỉnh lại, cho nên cầm cự không được bao lâu. Lần nữa ngủ say, có thể ta cần thời gian dài hơn để tỉnh lại.” Trong giọng nói của hắn lộ ra bất đắc dĩ.
“Lần này mạnh mẽ thức tỉnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-huyen-linh-su/2777682/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.