Sắc mặt Liễu Mộng Nhi cũng trở nên ngưng trọng.
Sau lưng Trầm Tường che lấp một loại bột phấn lành lạnh, rất nhanh làm nhưng vết ngoại thương kia lành lại
Quần áo của Trầm Tường đã bị xé nát, sau khi hắn cỡi y phục xuống Liễu Mộng Nhi cũng không hề cảm thấy thẹn thùng, thật giống như đã quen vậy, hai mắt nàng nhìn về phía hình xăm Bạch Long trên người Trầm Tường nói:
- Đây là cái gì?
- Hình xăm.
Trầm Tường nói nàng cũng không có hoài nghi cái gì, bởi vì nàng không có cảm giác được Bạch Long kia có cái gì không thích hợp.
Liễu Mộng Nhi thả ra phi bàn ngọc liên, sau khi nàng cùng Trầm Tường leo lên liền bay nhanh tới Phiêu Hương thành.
- Mộng Nhi tỷ cho ta ôm một cái.
Trầm Tường thấp giọng nói.
- Không được, bị người nhìn thấy sẽ không tốt.
Liễu Mộng Nhi cự tuyệt yêu cầu của tiểu bại hoại này.
Trầm Tường thất vọng thở dài một hơi, sau đó nằm xuống.
- Tiểu bại hoại, đừng nghĩ một ít chuyện xấu nữa, ngươi phải trở nên mạnh mẽ lên... ta so với ngươi sẽ nhanh tiến vào Thiên Giới trước, đến thời điểm đó...
Liễu Mộng Nhi không có tiếp tục nói hết
Trầm Tường cười nói:
- Sau khi Mộng Nhi tỷ đi đến Thiên Giới sẽ chờ ta sao?
- Ân.
Liễu Mộng Nhi biết sau này Trầm Tường nhất định sẽ bất phàm, sau khi cùng Trầm Tường hôn môi qua, nàng phát hiện cảm tình của mình đối với Trầm Tường đã hết sức rõ ràng.
Có câu nói này của Liễu Mộng Nhi, Trầm Tường an tâm.
- Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-dan-than/836371/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.