Chương trước
Chương sau
Đây chính là Hóa Cốt ma chưởng, nhẹ nhàng một chưởng là có thể chấn hoàn đá kia thành bột phấn.
Liên tục đánh ra mấy chưởng, Trầm Tường mở ra một lối vào vừa đủ cho một người, sau khi hắn leo vào, dùng cỏ dại che lên, để tránh bị người tuần tra nhìn thấy.
Trầm Tường tiến vào trong một sơn động đen kịt, đi tới nơi sâu xa hắn mới lấy ra một quang thạch, lúc này hắn nhìn thấy phía trước có một cái cửa sắt.
Điều này làm cho hắn cảm thấy hết sức quen thuộc, bởi vì lần trước hắn đi Dược Viên kia cũng có một cái cửa sắt đồng dạng, hắn lấy chìa khoá ra, đút vào bên trong lỗ nhỏ trên cửa sắt, sau đó xoay tròn chìa khoá, chỉ thấy cửa sắt chậm rãi mở ra, vì không cho cửa sắt phát sinh chấn động mãnh liệt, hắn còn dùng lực lượng đè cửa sắt chậm rãi mở ra.
Cửa sắt mở ra, Trầm Tường cũng không hề thấy Dược Viên kia, mà phía trước là một con đường, cuối lối đi tản ra hào quang.
Hắn bước nhanh tới, sau khi đi tới phần cuối, trong lòng hắn chấn động, đầy cõi lòng kích động, bởi vì hắn nhìn thấy Dược Viên đủ các loại linh dược.
Linh dược nơi này đại đa số đều là dược liệu phụ trợ, nhìn dáng vẻ liền biết là niên đại rất lớn, một ít khác chính là chủ tài luyện chế Chân Nguyên đan, Bạch Ngọc Tán, Kim Linh quả thụ, Thiên Văn quả thụ nơi này cũng có loại mười cây, trái cây phía trên cũng đã thành thục, chỉ là bọn hắn vẫn không nỡ lấy xuống.
- Hảo gia hoả, đây không phải là Ngũ Hành Liên Hoa sao? Chủ tài luyện chế Ngũ hành Chân Nguyên đan !
Trầm Tường kinh hô một tiếng, hắn thấy trung tâm Dược Viên kia có một đóa chỉ có năm cánh không giống cánh hoa hoa sen, đó chính là Ngũ hành Liên Hoa, cũng gọi là Ngũ Sắc Liên Hoa.
- Đây chẳng lẽ là Cửu Dương liệt diễm thụ?
Trầm Tường thấy một đại thụ mà lá đều là màu đỏ rực, không khỏi cả kinh.
- Còn có Hỏa Hồn thảo!
Trầm Tường lại thấy dưới cây có rất nhiều cỏ nhỏ màu đỏ rực, hình dáng giống như ngọn lửa nhảy lên, đó là một trong chủ tài luyện chế Hỏa đan.
Trầm Tường không nghĩ tới toà Dược Viên này so với toà trước đó hắn gặp phải thì tốt hơn nhiều, thậm chí có nhiều linh dược cao cấp như vậy.
- Nơi này không có ai, ngươi nhanh đi hái đi!
Long Tuyết Di vội vàng nói, lúc này nàng cũng nuốt nước miếng, hận không thể biến thành con thỏ nhỏ đi vào bên trong đông đào tây đào, nhưng hiện tại nàng rất thức thời, biết phải bảo vệ tốt Trầm Tường, nếu như Trầm Tường có thể trộm được những linh dược quý giá này, nhất định không thể thiếu phần của nàng.
Trầm Tường tiến vào Dược Viên, trước tiên đem những kia dược liệu quý giá kia đào cả rễ lên, để vào bên trong pháp bảo chứa đồ, hắn muốn cấy ghép vào Thái Đan Vương Viện.
Hắn đầu tiên là đi đào cây Cửu Dương liệt diễm quả kia, mặt trên còn có hai trái Cửu Dương liệt diễm quả, cây này rất lớn, cao như ba người, nhưng cũng không phải rất to, lá cây phi thường rắn chắc, cũng không sợ thời điểm cấy ghép bị hỏng.
Hắn rất nhanh đào cây này lên, sau đó chính là Ngũ Sắc Liên Hoa, Hỏa Hồn thảo, cuối cùng mới đến Kim Linh quả thụ cùng Thiên Văn quả thụ, may là lúc tới hắn mang theo không ít pháp bảo chứa đồ, bằng không căn bản chứa không nổi.
Lúc này hắn không thể không để cho Long Tuyết Di đi ra hỗ trợ đào, bởi vì còn có rất nhiều dược liệu luyện chế Chân Nguyên đan, Bạch Ngọc Tán,… có một ít là Lữ gia sau đó trồng vào.
Động tác của Long Tuyết Di vô cùng gọn gàng, nàng hết sức kích động, miệng nhỏ không có dừng qua, đào được cái gì liền ăn cái đó, có đôi khi ngay cả vỏ cũng không bỏ, lúc đào được đại nhân sâm ngay cả bùn đất cũng đồng thời nuốt vào.
- Tham Cật Long, sao ngươi không biến thành một đại yêu thú? Cái kia ăn được sẽ càng nhanh hơn!
Trầm Tường cười nói, nếu như nơi này không phải là dưới đáy Lữ gia, hắn đã sớm cho hai mỹ nhân trong giới chỉ đi ra giúp hắn hái linh dược.
- Như vậy sẽ rất khó nhìn!
Long Tuyết Di nhai một cây linh thảo, một nửa cây cỏ vẫn còn ở bên ngoài.
- Dáng vẻ hiện tại của ngươi cũng rất khó xem!
Trầm Tường nhìn Dược Viên này một chút, còn không biết muốn thu tới khi nào, hắn chỉ có thể tận lực.
Bận rộn rất lâu, Trầm Tường cũng không biết đã qua bao lâu, Long Tuyết Di vừa ăn vừa hái linh dược, bản thân nàng cũng không biết ăn bao nhiêu, nàng tiêu hóa cực nhanh, căn bản không biết cái gì là no bụng.
Trầm Tường thấy nàng ăn như vậy, rất lo lắng sẽ làm cái bụng nhỏ kia của nàng nổ tung, nếu như không có Long Tuyết Di chú ý động tĩnh bốn phía, hắn cũng không cách nào an tâm thu gặt linh dược nơi này.
- Rốt cục quyết định rồi!
Long Tuyết Di đưa cho Trầm Tường một đống túi chứa đồ lớn, bên trong tràn đầy linh dược.
Nhìn Dược Viên nguyên bản đủ các loại hoa cỏ cây cối trở nên trọc lóc, mặt đất đầy vết tích đào bới, Trầm Tường cười nói:
- Ngươi không để lại một chút cho mình ăn sao?
Long Tuyết Di nghịch ngợm cười nói:
- Đương nhiên là có, ta không nói cho ngươi ta cầm bao nhiêu!
Trầm Tường nặn nặn mặt nàng, nàng liền trở về cánh tay Trầm Tường, sau đó nói:
- Trầm Tường, ở phía dưới tòa Dược Viên này có một tảng đá, tuy rằng tảng đá kia không phải khoáng thạch gì, nhưng được cắt chém rất chỉnh tề, hẳn là một khối bia đá.
Chỉ cần không ai đi vào, Trầm Tường sẽ không sợ, hắn đi tới trung tâm, rất nhanh đào ra tảng đá kia, đúng là một khối bia đá, mặt trên có viết đại tự “Đan Vương, Lý Thiên Tuấn”.
Bên trong Thần vũ đại lục, Luyện đan sư mạnh nhất chính là Đan trưởng lão cùng chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên, mà Đan trưởng lão cách Đan Vương còn một đoạn, Trầm Tường vẫn chưa nghe nói qua Đan Vương chân chính.
- Dĩ nhiên là hắn!
Tô Mị Dao cả kinh nói.
- Là ai?
Trầm Tường vội vàng hỏi.
- Đúng là một Đan Vương, bất quá hắn đã chết, bởi vì hắn nắm giữ đầu mối một Huyền Cảnh, Huyền Cảnh kia ở Phàm giới rất nổi tiếng, tên là Thiên hạ đệ nhất bảo khố, cũng gọi là Thiên hạ đệ nhất Huyền Cảnh! Bởi vì bên trong có lượng lớn linh dược quý hiếm, linh thú, kỳ trân dị bảo…! Cho nên hắn bị rất nhiều cường giả Phàm giới vượt giới truy sát!
Tô Mị Dao nói.
Bạch U U nói tiếp:
- Người này ở thời điểm rất trẻ liền tiến vào Huyền Cảnh kia, từ bên trong chiếm được rất nhiều đồ vật, quá rất nhiều năm sau khi hắn trở thành Đan Vương, hắn lại tiết lộ bí mật này cho con hắn, con trai của hắn vốn là người tham lam, vì lẽ đó càng bí mật để lộ ra chuyện này, muốn liên hợp một ít cường giả bức bách phụ thân hắn nói ra vị trí thiên hạ đệ nhất Huyền Cảnh.
Tô Mị Dao thở dài nói:
- Lúc đó Lý Thiên Tuấn chính là một người rất mạnh, bất quá đối mặt các đại cường giả truy sát, tình cảnh của hắn vẫn hung hiểm như cũ, sau đó chưa từng nghe nói qua chuyện của hắn nữa, con trai của hắn nói hắn đã chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.