Lúc trước Trầm Tường đã sớm nghĩ rất nhiều lời nói lúc ly biệt, đều là một ít lời an ủi cùng cảm động.., nhưng bây giờ chết từ trong trứng nước, làm hắn nghẹn hỏa chính là, hắn lại là bị đạp đi lên. 
Cứ như vậy, Trầm Tường dùng một loại tốc độ cực nhanh từ dưới mặt đất bay vụt lên, sau đó rơi trên mặt đất. 
Thời điểm xuống dưới hắn là bị đạp xuống, thời điểm đi lên là bị đạp đi lên, này làm hắn có chút dở khóc dở cười. 
Trầm Tường trông thấy một lão đầu râu bạc trắng cười mỉm đi tới, Vũ Khai Minh nói: 
- Không nghĩ tới ngươi còn có thể nguyên vẹn đi lên, không tệ lắm. 
Ở sau lưng của Vũ Khai Minh còn có một thanh niên anh tuấn, khí vũ bất phàm, thanh niên này mặc một thân áo xám, khóe môi nhếch lên một nụ cười thản nhiên, hai đầu lông mày lộ ra một cổ tang thương và uy nghiêm không phù hợp với hình dạng của hắn, Trầm Tường liếc mắt liền nhận ra đây chính là chưởng giáo đương nhiệm của Thái Vũ Môn, Cổ Đông Thần. 
- Hắc hắc, còn không mau bái kiến chưởng giáo? 
Vũ Khai Minh cười nói. 
Trầm Tường không nghĩ tới chưởng giáo dĩ nhiên là một nam tử anh tuấn thoạt nhìn so với hắn còn trẻ hơn, hắn đột nhiên cảm thấy, đứng đầu Thái Vũ Môn thập đại mỹ nam bảng hẳn là chưởng giáo này mới đúng. 
Trầm Tường nhìn chung quanh, đứng dậy, sửa sang lại một ít bụi đất trên người, cười nhạt một tiếng: 
- Các ngươi đoán ta ở dưới đó gặp được ai? 
- Còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-dan-than/836179/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.