Hắc y phụ nhân vội vàng chạy tới bên người mười hai Chân Vũ Cảnh xa xa kia, trong những người này có một võ giả Chân Vũ Cảnh của Thú Vũ Môn, nàng lo lắng mình bị thương không phải là đối thủ của Trầm Tường.
- Sư ca, gia hỏa kia chính là kẻ giết chết tiểu Hắc của Thanh nhi!
Vẻ mặt Hắc y phụ nhân oán độc nhìn Thẩm Tường:
- Tuyệt không thể để cho tiểu tử này còn sống, hắn biết sự tình những đồ ăn kia. . .
Một trung niên nhíu mày nhìn Trầm Tường, âm tàn cười cười, sau đó nhẹ gật đầu.
Trầm Tường trông thấy hắc y phụ nhân kia chạy đi, cũng không có cùng đi qua, mà là đi tới bên cạnh tấm bia đá kia, bởi vì hắn cảm thấy tấm bia đá này tản ra một loại khí tức làm hắn phi thường quen thuộc.
- Chẳng lẽ Thiên Long bảo tàng chỉ có kia đóa hoa sao? Không phải là như vậy!
Trầm Tường thì thào nói ra, một tay đặt trên tấm bia đá kia.
Lúc này những Chân Vũ Cảnh đang đối chưởng kia đều nhìn Trầm Tường, bọn hắn đọ sức chân khí, ai cũng không chịu nhận thua, nếu không không thể đạt được đóa hoa kia, bởi vì cái kia là Linh Dược phi thường quý hiếm.
Sau khi Trầm Tường vừa chạm vào tấm bia đá kia, Thanh Long chân khí trong cơ thể tuôn ra, rót vào trong tấm bia đá, chỉ là lập tức, tấm bia đá kia bùng lên một đạo ánh sáng màu xanh, làm những Chân Vũ Cảnh kia chấn kinh không thôi, vừa rồi bọn hắn đều có chạm qua tấm bia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-dan-than/836168/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.