Chương trước
Chương sau
Ban đêm, trong hoàng cung Mặc Vân Thiên tại 1 nơi đề phòng sâm nghiêm.
Mặc Vân Thiên Đế Nguyên Thiên Hạn giờ phút này đã chuẩn bị đi ngủ, trước người hắn là một vị tuyệt sắc mỹ nhân, người này chính là vợ của Nguyên Thiên Hạn, cũng chính là Mặc Vân Thiên đình chính cung Thiên Hậu hiện tại!
Chỉ thấy người đẹp kia cau mày, khẽ hé đôi môi đỏ mọng, yến ngữ oanh thanh ấm giọng nói: "Bệ hạ, mặc dù nô tì không nên hỏi tới quốc sự, nhưng chuyên này xử trí như vậy chỉ sợ là có chút quá..., Mộc soái hàng chục vạn năm qua trung thành cảnh cảnh, càng vất vả công lao lớn, cần gì phải làm như vậy? "
Nguyên Thiên Hạn ánh mắt không khỏi nhanh chóng giật mình, nhẹ giọng nói: "Không việc gì...
Thiên Hậu có chút nóng nảy nói: "Chuyện này kính xin bệ hạ ngàn vạn nghĩ lại."
"Mộc Thiên Lan đối với Bổn đế trung thành cảnh cảnh, điểm này ta tự nhiên biết, cũng không từng hoài nghi, chẳng qua là... Mộc Thiên Lan đã tại cái ghế này ngồi suốt sáu mươi ba vạn năm rồi!" Nguyên Thiên Hạn nhẹ giọng nói, tựa như đang giải thích, giải thích cho người đẹp nghe, vừa tựa như nói cho mình nghe.
Nhưng ngay sau đó lại nói: "Tử Đồng yên tâm, ta thành thật sẽ không để cho Mộc Thiên Lan hoàn toàn rơi đài, nhưng thế lực của hắn, quyền lực của hắn tất nhiên đã đến lúc cần cắt giảm một đi."
Thiên Hậu thở dài nói: "Bệ hạ, những năm này qua tiếp xúc nô tì biết, quyền lực trong tay Mộc soái đà bị cắt giảm mấy trăm lần rồi... Nhưng những lần kia hắn thủy chung chưa từng có oán khí ngập trời như thể, lần này và các lần trước khác nhau rất lớn, bệ hạ ngàn vạn lần châm chước..."
"Tự nhiên là bất đồng, cho nên lần này hiệu quả cũng hơn xa mấy trăm lần cắt giảm trước." Nguyên Thiên Hạn thản nhiên nói, giọng nói bình thản chí cực nhưng trong lời nói hàm nghĩa cũng càng ý vị sâu xa.
Nguyên Thiên Hạn nói tiếp: "Bổn đế tin tưởng Mộc Thiên Lan sẽ rõ."
Câu này tựa như giải thích, tựa như trấn an vẫn như cũ là muốn nói cho người đẹp kia hoặc là cho bản thân Nguyên Thiên Hạn nghe!
Thiên Hậu khẽ thở dài một hơi mà không có tiếp tục cái đề tài này: có lẽ trước kia Mộc Thiên Lan nhất định là sẽ minh bạch. Nhưng lần này, ngươi động đến một chi bộ đội mà Mộc Thiên Lan coi trọng nhất, đồng thời còn là phụ tá đắc lực của Mộc Thiên Lan, lần này đã hoàn toàn dao động hao tổn đến bổn nguyên căn cơ của Mộc Thiên Lan!
Hắn, thật sẽ minh bạch sao?
Mà Nguyên Thiên Hạn hiển nhiên cũng đang suy nghĩ đến cái vấn đề này nên nói: "Nhìn chung trong sử sách, tất cả những người cuối cùng có thể ngồi lên vị trí chí cao kia thường thường là ước nguyện ban đầu của hắn chưa chắc đã là vỉ ngồi lên cái ghế kia, người có thể bước lên Thiên Môn nếu không phải là nhân tài thì là được thời thế."
"Trừ số ít tuyệt đại người tài ra, số còn lại phần lớn cũng là bị thủ hạ trung thành nhất của mình... Nguyên Thiên Hạn nhẹ giọng nói: đẩy lên ngồi."
"Cho nên cũng có lúc cần phải cắt giảm loại lực đẩy này?" Thiên Hậu sâu kín nói: "Cho dù biết rõ người này trung thành cảnh cảnh, cũng không có dị tâm mà vẫn phải làm như thể!" nguồn TruyenFull.vn
"đây vốn là sự bi ai của đế vương." Nguyên Thiên Hạn nhắm hai mắt, ánh mắt khôi phục lại vẻ vô tình nói: "đây là chuyện không có biện pháp nào khác."
Thiên Hậu không nói thêm gì nữa.
"Đêm đã khuya, ngủ đi."
Đèn đến đây thì tắt đi.
Cả tòa hoàng thành ngay sau đó lâm vào một mảnh cực độ im lặng.
"Trời, không sập được."
Trời sập không được, cái này là sự thật nhưng Mộc Thiên Lan cuối cùng có phản ứng gì? Rốt cuộc có hiểu thực tế này hay không? Có tiếp nhận nó hay không đây?!
Vũ Trì Trì nghiêm lệnh cho thuộc hạ nắm chặc thời gian tra hỏi tàn phá phạm nhân cho nên buổi tối cũng vẫn làm việc; hơn nữa, thuộc hạ của Vũ Trì Trì là trí nang Vương Bán Nguyệt khi tiến hành tra hỏi đều đặc biệt chọn lựa một số hạ cấp quan quân hay quân sĩ đi thẩm tra xử lí thượng tầng quan quân của Trảm Mộng quân.
Hình bộ quan viên cùng lại viên trong thiên lao chẳng qua là hiệp trợ, hoàn toàn không có bất kỳ quyền quyết định nào.
Loại thủ đoạn lấy kém lăng nhục mạnh này, đối phương còn hoàn có được tư vị phản kháng sảng khoái đã nghiền không dứt, vốn là những Trảm Mộng quan quân này là loại tồn tại mà bọn hắn ngay cả nhìn lên cũng không thể với tới nhưng hiện tại, giờ phút này, những người đó dưới tay của mình, tùy ý bị lăng nhục, tùy ý bị ngược đãi, hình dáng thê thảm, còn muốn nhớ tới ngày đó uy phong bát diện như thế nào sao. Cứ như vậy sự tàn bạo trong lòng cũng càng thêm biến thái.
Cái thủ đoạn gì nên dùng thì cũng dùng đến tận cùng mà một đám các sĩ quan Trảm Mộng quân lại nghẹn tuyệt đến chết, khuất nhục đến chết!
Trong thiên lao tiếng quát mắng vang thành một đoàn, hung bạo chí cực: đủ loại tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, nơi đây thoáng như nhân gian địa ngục vậy.
Đêm đã khuya nhưng trong thiên lao màn đánh khảo tra tấn bức cung vẫn đang tiếp tục. Tiếng kêu thảm thiết thủy chung chưa từng dừng lại, không dứt bên tai.
Lúc này đã là canh ba.
Trong thiên lao đèn dầu sáng rỡ nhưng ở trong Thiên Lao không khí vẫn mờ mờ ảo ảo, vẫn đầy âm trầm đáng sợ.
Trong thiên lao, ba bước một tốp, năm bước một trạm canh gác, cộng
thêm quân bảo vệ, Hỉnh bộ bổn quân, quả nhiên là phòng thủ kiên cố, không gì phá nổi.
Ngoài Thiên Lao, quân doanh như vân, đao thương lóe lên, đội ngũ tuần tra mỗi một khắc đều có hai đội ngũ tuần tra nối nhau đi qua, trạm canh gác ám hay minh không ít.
Thậm chí, Vũ Trì Trì vì phòng bị vạn nhất, trọng binh phòng thủ ở chỗ này, trong thiên lao cả thảy thả hai vạn người, mà ở bên ngoài còn có thêm hai mươi vạn đại quân phân ra bốn bề, đem trọn Thiên Lao từ bên ngoài làm thành một cái thùng sắt!
Phòng bị nghiêm mật như vậy là rõ ràng nói: coi như là một Lão Thử cũng đừng mơ tưởng tự do ra vào được!
Muốn vào cũng được! Chỉ cần ngươi đem mạng của ngươi làm trao đổi, cái này gọi là giá cao!
Nhìn ra màn đêm tuyết bay dày đặc, Mộc Thiên Lan xuất thần nhìn ngoài cửa sổ bảo lẩm bẩm nói: "Kinh Mộng?"
Ở phía sau hắn, trong bóng tối có người âm trầm lên tiếng nói: "Hết thảy cũng đã bố trí thỏa đáng rồi."
Mộc Thiên Lan nói: "Vũ soái bên kia như thế nào?"
Trong bóng tối người kia nói: "Vũ Trì Trì tối nay đầu tiên là ở Thính Vũ Hiên cùng quân sư Vương Bán Nguyệt thương lượng, chế định sách lược, sau đó chính là khua chiêng gõ trống truyền lệnh, thay quân đại quân ngoài Thiên Lao, thay một lớp thống lĩnh tướng quân, Vũ Trì Trì chỉ định..., sau đó, Vũ Trì Trì đi vào thư phòng, Vương Bán Nguyệt đi vào theo, hai người ở bên trong uống rượu."
"Bọn họ uống loại rượu Tùng vân: trên bàn có sáu món thức ăn chia ra... Sau đó Vương Bán Nguyệt cáo từ, Vũ Trì Trì lại ngồi trong thư phòng một hồi rồi trở về đi ngủ, trước khi đi ngủ vào phòng Cửu di thái một khắc đồng hồ rồi mới đi ra ngoài. Hắn ở trong tuyết đứng 1 lúc rồi sau đó ở trong hoa viên đi tiểu một lần, sau đó lại đi vào phòng Tam di thái mà không thấy đi ra ngoài nữa."
"Căn cứ tình hình Vũ soái phủ đệ thì nửa tháng trước, trong phòng Tam di thái không có bất kỳ dị thường nào, không có cửa ngầm thứ gì cho nên Vũ Trì Trì hiện tại đi vào đó chắc chắn sẽ ở bên trong phòng của Tam di thái nằm ngủ Trong phòng có tiếng nam nữ hoan hảo, có tiếng phái nam thở dốc, xác nhận đó chính là Vũ Trì Trì."
Lời nói này, nếu để cho Vũ Trì Trì nghe được, chỉ sợ là đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là xấu hổ không chịu nổi, nhưng rồi lại càng cảm thấy sởn gai ốc. Nhất cử nhất động của hắn, nói cái gì nói, làm cái gì, khẩu khí ra sao, có động tác gì, bao gồm ăn cái gì, uống cái gì, các chi tiết cuộc sống đều được Mộc Thiên Lan bên này nghiêm khắc lập hồ sơ!
Thậm chí ngay cả việc đi tiểu, cùng nữ nhân hoan hảo một chút chi tiết đó cũng được nhất nhất ghi chép lại đưa đến chỗ bình sinh đại địch.
"Vũ Trì Trì đi tiểu, lại không vào nhà vệ sinh, cũng không có người hầu hạ, cứ như vậy đái ở một gốc cây?" Mộc Thiên Lan mặt nhăn cau mày nói: "Xem ra hắn rất gấp a."
Trong bóng tối người kia cười cười, nói: "đúng, hắn cũng là có lòng tham quá gấp."
"Hiện tại Vũ Trì Trì hẳn là đã ngủ thiếp đi rồi." Mộc Thiên Lan mỉm cười nói.
"đúng, hắn mệt chết đi, nhất là sau khi xong chuyên này, hắn vốn trọng thương mà lại không biết tiết chế 1 chút." Trong bóng tối người kia lộ ra một cái nụ cười nam nhân ngầm hiểu nói.
"Xem ra Vũ Trì Trì tối nay có một giấc mộng đẹp, mệt mỏi nên tự nhiên cần nghỉ ngơi thật tốt." Mộc Thiên Lan thản nhiên nói.
"đúng, mấu chốt là Mộc soái có chịu làm cho giấc mộng đẹp này của hắn kéo dài hay không thôi." Trong bóng tối người kia nhếch miệng cười một tiếng nói.
"Mộng đẹp thì bao giờ cũng dễ bị thức tỉnh." Mộc Thiên Lan nói thật nhỏ: "Tối nay, chính là lúc tỉnh mộng."
Mộc Thiên Lan đứng thẳng một hồi lâu sau rồi nhìn tuyết trên mặt đất tuyết đọng đã dày ba tấc mà nhẹ giọng nói: "Đi đi."
Ám ảnh đột ngột lóe lên rồi trong nháy mắt đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Mộc Thiên Lan ở trong thư phòng bước đi thong thả mấy bước rồi ngồi xuống ghế thái sư, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh như băng.
"Kinh Mộng... Ngươi chém mộng của ta, ta liền kinh mộng của ngươi... khi năm mươi vạn tướng sĩ tỉnh mộng thì Vũ Trì Trì ngươi... cũng nên tỉnh mộng."
Đêm mặc dù đã khuya nhưng trong thiên lao màn đánh khảo tra tấn vẫn đang rất say sưa, mà ngoài Thiên Lao phía trong màn mưa tuyết dày đặc có bảy tám đạo bóng trắng lóe lên.
Số lượng bóng trắng càng ngày càng nhiều bay thẳng đến phía chính nam của quân doanh. Tựa như cuồng phong cuồn cuộn nổi lên bông tuyết.
Những bóng trắng này tốc độ nhanh chóng chí cực, thường thường chỉ thoáng một cái đã vượt qua khoảng cách trăm trượng.
Phía ngoài cùng chính là chỗ ở của quân doanh thủ vệ cùng đội tuần tra.
Một cái bóng trắng đang ở trong tuyết giống như ẩn hình phiêu tới, hắn đưa tay lên bắn ra hơn mười đạo tàn ảnh, ở cùng một thời gian hai đội tuần tra đồng thời bị bịt kín miệng mũi, nhưng ngay sau đó chính là vô thanh vô tức ngã xuống đất.
Người có thể ở chỗ này đảm nhiệm thủ vệ cũng không phải võ giả bình thường nhưng bị những người này hạ thủ thì ngay cả một chút thanh âm cũng không phát ra được, tất cả đều rối rít ngã xuống đất.
"Đúng!"
Ngã xuống rồi lại được cẩn thận đỡ ngồi dựa vào tường. Tựa như 1 người bỏ nhiệm vụ ngủ say vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.