Chương trước
Chương sau
Lý do Công chúa và Thái Tử rời đi rất đơn giản: Sắp tới Cửu Cửu đại thọ của Yêu Hậu rồi! Công chúa cùng Thái Tử đều phải quay về, để chúc thọ cho mẫu thân.
Mọi người ở Cửu Trọng Thiên Khuyết đều có tuổi thọ rất lâu, cho dù là người thường đều có thể sống một trăm tới hai trăm năm, còn võ giả lại sống lâu hơn rất nhiều, nhất là khi tới cấp bậc giống như Yêu Hậu, thì đã gần như là Bất Tử Chi Thân rồi. Cái gọi là ngày sinh, cũng đã mất đi ý nghĩa.
Nếu như mỗi một năm đều tổ chức một lần sinh nhật, như vậy, có lẽ cũng đã hơn vài trăm vạn lần sinh nhật rồi!
Cho nên ngày sinh nhật của siêu cấp cường giả cũng đều được sửa lại: Ví dụ như Yêu Hậu chính là qua 99 năm, mới tổ chức một lần sinh nhật, được xưng là Cửu Cửu đại thọ. Nói cách khác, phải đợi một trăm năm, mới tổ chức một lần sinh nhật.
Về phần thời gian khác, nhiều nhất chỉ là tụ tập một ít người tương đối thân cận ăn bữa cơm, hoặc là không làm gì cả. Một phần thời gian tương đối lớn trong cuộc sống của võ giả đều là bế quan tu luyện. Thường thường bế quan một lần cũng đã vài thập niên, thì tổ chức sinh nhật như thế nào? Sinh nhật chính là làm chậm trễ việc tu luyện!
Dù sao, người giống như Sở Dương, Đàm Đàm, Sở Nhạc Nhi còn có một đám huynh đệ Cửu Kiếp, mới hai mươi tuổi liền có được cảnh giới mà người thường cố gắng cả đời cũng không đạt được thì thật sự rất hiếm lạ.
Nhưng mà siêu cấp cường giả lại tự mình lựa chọn một ngày sinh nhật của bản thân, ví dụ như "Cửu Cửu đại thọ " của Yêu Hậu so với ngày sinh bình thường thì cũng không hề giống nhau.
Nếu nói đến Cửu Cửu đại thọ lần này của Yêu Hậu, thì phải biết rằng từ mấy năm trước cũng đã bắt đầu chuẩn bị, tuyệt đối là một ngày hội lớn nhất của Yêu Hoàng Thiên trong thời gian tới, điều này không có gì có thể nghi ngờ!
Thân là nhi tử, nữ nhi thì nhất định phải chạy trở về chúc thọ mẫu thân, việc này không thể hoài nghi!
Nếu nói năm nay đúng là năm tổ chức Cửu Cửu đại thọ của Yêu Hậu, thì cũng không hề sai, nhưng mà, trong lòng Hồ thúc thúc cùng Mã thúc thúc đều rất rõ ràng: Thời gian Cửu Cửu đại thọ diễn ra còn có ít nhất là hơn hai tháng nữa, phải ở thời điểm lạnh nhất mới là ngày chính thức.
Khoảng cách từ Cô Trúc thành tới Yêu Hậu cung mà Yêu Hậu ở thì cũng rất gần, nhiều nhất cũng cũng chỉ cần đi bảy tám ngày là tới, nếu như có việc cần phải đi nhanh, thì bốn năm ngày cũng có thể trở về. Vậy trở về sớm như vậy để làm gì?
Nhưng hai người đều là người từng trải, tự nhiên biết Thái Tử gia nhà mình làm như vậy, chắc chắn là muốn trợ giúp đám người Sở Dương thoát thân.
Về phần đám tùy tùng của 'Đại công chúa Sở Nhạc Nhi" này, ; có thể nghĩ ra, chính là những người chạy trốn cùng Sở Dương đến nơi đây...
Dù sao hai người này đã sớm không vừa mắt đối với đủ loại hành vi của Vũ Trì Trì, nên hiện giờ thuận tay giúp đám người Sở Dương một chút thì hai người đều không có cảm thấy gì sai.
Yêu Hậu cho Nguyên Thiên Hạn mặt mũi, cho phép người của Mặc Vân Thiên các ngươi hành động trong Yêu Hoàng Thiên, thế nhưng, cho tới bây giờ Yêu Hậu cũng không có ra lệnh cấm chúng ta không thể giúp trợ Sở Dương mà, các ngươi tìm là việc của các ngươi, chúng ta đi là chuyện của chúng ta, nước giếng không phạm nước sông rồi!
Kết quả là đoàn người này cứ ngênh ngang như vậy đấy, ngay ở dưới mí mắt của mấy vạn binh sĩ Mặc Vân Thiên, đi ra khỏi cửa nam!
Thậm chí Sở Dương cũng chưa từng nghĩ đến sẽ dễ dàng như vậy đấy.
Lúc trước còn tìm không ra cách nào đành phải khoanh tay chịu chết, nhiều lắm chính là đụng một người, giết một người là huề, giết hai người thì lời một người, nhưng không quá nửa ngày, thì tình thế lại chuyển tiếp đột ngột, từ bị động chuyển thành chủ động, tìm đường sống ở bên trong đường chết, nghênh ngang rời đi một cách bình yên!
Chuyện đời thật không thể nào giải thích nổi!
Giờ phút này thống soái của Mặc Vân Thiên là Vũ Trì Trì đang đứng ở trên không trung, sắc mặt đặc biệt âm u nhìn đoàn người Sở Dương đi ra khỏi cửa thành, hình như trong ánh mắt đang bốc lên Quỷ Hỏa nồng đậm!
"Vũ Suất, toàn bộ đám người kia đều là kẻ lạ hoắc; tuy nói là tùy tùng của công chúa Yêu Tộc, khí phái thì cũng có, nhưng... Chuyện này có vẻ rất quái dị, không thể không đề phòng được!" Một người nói.
Vũ Trì Trì hừ một tiếng, nói: "Cái gì mà quái dị, đâu cần phải nghi ngờ, cái gì mà tùy tùng của công chúa Yêu Tộc? Rõ ràng chính là những người này!"
Trong lòng các vị phó tướng đều có suy đoán này, chỉ là không có ai dám tùy tiện mở miệng ra, giờ phút này nghe đại soái nói toạc ra thì sắc mặt đều trầm xuống: "Một khi đã như vậy, chúng ta..."
"Hiện tại không được thể làm được gì!" Vũ Trì Trì trầm mặt: "Một mình công chúa của Yêu Tộc vào thành? Ở đoạn thời gian trước, người vào thành cũng đã bị đánh lên thần thức biểu thị; nhưng những người này lại không hề có dấu vết thần thức... Vậy đám tùy tùng này từ đâu xuất hiện?"
"Tất cả những điều này đều chứng minh rằng, đây là đám người Sở Dương!"
"Nói cách khác, đây là Yêu Tộc đang giúp trợ đám người Sở Dương." Sắc mặt Vũ Trì Trì càng thêm đen: "Chẳng qua, thông qua việc này có thể xác nhận một chút, đây là ý của vị Thái Tử Yêu Ninh Ninh, hoặc là của vị gọi là công chúa kia, mà không phải là quyết định của Yêu Hậu Yêu Hoàng Thiên! May mắn là như thế!"
"Đúng vậy." Đám tướng đều gật đầu. Suy luận của Vũ Trì Trì, rõ ràng có khả năng chính xác rất cao.
"Giờ phút này đang ở bên trong Cô Trúc Thành, thì nhất định không thể ra tay, một khi ra tay, cho dù đám người Sở Dương đều bị chúng ta huỷ diệt rồi, nhưng cũng sẽ được mà trở mặt với Yêu tộc Thái Tử " Vũ Trì Trì cười ha hả, nói với vẻ cực kỳ nghiền ngẫm: "Yêu tộc Thái Tử... Thái Tử...Ha ha ha..."
Tất cả mọi người đều nghe được trong giọng nói của Vũ suất mang theo sự phẫn nộ, thế nên những người ở đây đâu ai dám nói chuyện? Tất cả đều im miệng không nói gì.
Cả đời Vũ suất chinh chiến khắp nơi nhưng chưa từng gặp phải sự sỉ nhục nào? Chỉ có lúc này đây ở Yêu Hoàng Thiên, cũng là bị Yêu Tộc Thái Tử mà trước giờ chưa từng có chỉ vào mũi mắng to một trận, hơn nữa còn bị mắng những lời khó nghe nhất, khó lọt vào lỗ tai nhất.
Giờ phút này trong lòng Vũ suất phẫn nộ ra sao, thì tất cả mọi người đều có thể đoán được.
"Tin tức truyền quay trở lại chưa?" Vũ Trì Trì hỏi.
"Vẫn chưa. Xem ra Yêu Hoàng Thiên đối với việc này cũng rất kiêng kị." Một tên phó quan ở bên cạnh trả lời "Chỉ sợ phải đi chỗ khác tìm hiểu, ở Cô Trúc Thành thì hoàn toàn không hỏi được gì - người sớm nhất được phái ra thì cũng phải xế chiều mới có thể trở về."
"Tin tức ngày hôm nay cũng không có truyền về." Tên còn lại trả lời.
Vũ Trì Trì cau mày: "Thúc giục!"
"Vâng!"
"Đã tìm hiểu rõ địa hình phía trước chưa? Tất cả đã bố trí thỏa đáng hay chưa?" Sắc mặt của Vũ Trì Trì càng thêm tối tăm.
"Sắp xếp xong xuôi rồi, như nếu chúng ta đoán trúng, như vậy, chẳng lẽ chúng ta muốn..." Phó tướng có chút chần chờ.
"Hiện tại không thể quan tâm tới nhiều chuyện như vậy." Trong mắt Vũ Trì Trì chợt lóe lên sát khí cuồng bạo: "Nếu gặp phải chuyện như thế, thì chỉ cần chúng ta làm thật sạch sẽ, vậy cũng sẽ không có vấn đề gì, ít nhất không phải là vấn đề mà chúng ta cần quan tâm."
Sắc mặt vài vị tướng quân ở bên cạnh đều tỏ ra nặng nề.
Không khí giống như muốn đọng lại vậy.
Hành tung của đám người Yêu Tộc Thái Tử, đã dần dần biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Vẻ mặt Vũ Trì Trì càng thêm âm u rồi. Một hồi lâu sau, trầm giọng nói: "Truyền lệnh cho Mộng Vô Nhai, làm cho Trảm Mộng của hắn chuẩn bị sẵn sàng, một khi có tin tức truyền đến, do Trảm Mộng cùng Mộng Vô Nhai phụ trách lần hành động thứ nhất!"
"Vâng!"
Đám người Sở Dương ra khỏi thành xong, để tránh việc thần thức thánh nhân cấp của kẻ địch truy tung, thì cũng không dám hành động liều lĩnh, dọc theo đường đi vẫn tiến lên phía trước một cách chậm chạp như cũ, giống như du sơn ngoạn thủy vậy.
Lúc này mới là thời điểm mấu chốt nhất, một khi có gì khác thường thì sẽ bị phát hiện, cục diện trước mắt sẽ bị phá hủy trong nháy mắt, tuy rằng trong lòng mọi người đều là nóng như lửa đốt, nhưng ở mặt ngoài lại chỉ có thể tỏ ra thoải mái nhàn nhã.
"Đại ca, rất có thể đối phương đã phát hiện ra dấu vết gì rồi, không có khả năng hoàn toàn không hề hoài nghi." Sở Nhạc Nhi nói.
"Chắc chắn sẽ không thể không có chút nghi ngờ nào, nhưng cho dù tạm thời hoài nghi thì cũng đừng lo lắng, thế cục bây giờ rất rắc rối, chỉ cần chúng ta không để lộ ra sơ hở quá mức rõ ràng thì đối phương cũng sẽ không dám làm gì; nhưng chỉ cần chúng ta lộ ra thái độ hốt hoảng, thì bọn họ sẽ xác định. Chỉ cần xác định, thì sẽ hành động ngay lập tức."
Sở Dương nhẹ giọng nói: "Cho nên chuyện chúng ta muốn làm chính là bảo trì sự bình thản. Ngay cả bây giờ bọn họ vẫn đang hoài nghi, nhưng chỉ cần vẫn không thể xác định một cách chính xác, thì vẫn sẽ không dám ra tay. Mà trong khoảng thời gian bọn họ không dám ra tay này, thì chính là thời gian cho chúng ta triển khai hoạt động."
Sở Nhạc Nhi nói: "Nhưng đây cũng không phải là kế lâu dài, chỉ cần bọn họ xác định được, thì sẽ lập tức đuổi theo. Ở dưới chân của cao thủ, thì khoảng cách này cũng không đáng kể chút nào, thậm chí cũng có thể không tính là khoảng cách."
Sở Dương gật gật đầu: "Đúng đấy. Nhưng khi cách thành thị càng xa, thì hoàn cảnh núi rừng xung quanh cũng càng nhiều, chúng ta lại càng có cơ hội và cũng càng an toàn."
Sở Nhạc Nhi nói: "Nhưng thể nào thì vẫn còn rất nguy hiểm đấy, không có cách nào an toàn hơn sao."
"Không có khả năng không gặp phải nguy hiểm, cũng không có khả năng không bị phát hiện, có thể có được tình huống như bây giờ đã là rất đáng quý rồi, nếu không do ngươi ngoài ý muốn tiến đến, có lẽ ta cùng đám dưới tay của ta đã xong đời rồi." Vẻ mặt Sở Dương bình tĩnh: "Cho nên chúng ta cũng chỉ có thể chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất, sau đó tranh thủ nhìn về phía tốt nhất, cố gắng làm hết sức."
"Về phần những việc khác" Sở Dương ngửa mặt lên trời, nói một cách nặng nề: "Chỉ có thể nghe theo mệnh trời mà thôi!"
Sở Nhạc Nhi cùng Đàm Đàm nghe thấy vậy thì đều im lặng, không nói một câu nào.
Yêu Ninh Ninh cười nói ha ha: "Đại ca hãy yên tâm đi, đây chính là ở Yêu Hoàng Thiên, có ta trấn giữ ở chỗ này, thì ai dám ra tay, chẳng lẽ tên Vũ Trì Trì kia còn dám xử lý luôn ta sao? Hắn không to gan như vậy đâu, ngài hãy yên tâm!" Nghe được câu này, Hồ thúc thúc cùng Mã thúc thúc ở một bên cũng tỏ ra đồng ý với những gì Yêu Ninh Ninh vừa rồi.
Xử lý Yêu Tộc Thái Tử ngay trong Yêu Hoàng Thiên, trừ khi Vũ Trì Trì điên rồi.
Cũng đừng nói là ở Yêu Hoàng Thiên, bất kể là tại một phương thiên địa nào, cho dù đối phương là một phương Thiên đế, thì chỉ cần không phải là bắt buộc không thể làm khác, thì chắc chắn sẽ không ra tay sát hại Thái Tử của một phương thiên địa khác đấy, hơn nữa còn là người giống như Yêu Ninh Ninh, cả cây to chỉ còn lại có một quả như vậy!
Sở Dương cười ha hả, không thèm nhắc lại.
Đàm Đàm liếc mắt, cũng không nói gì.
Bởi vì giờ phút này trong lòng hai sư huynh đệ đang có cùng suy nghĩ: "Ở Yêu Hoàng Thiên xử lý Yêu Tộc Thái Tử thì sao? Chỉ cần làm sạch sẽ, thần không biết quỷ không hay, không để lại bất cứ dấu vết nào, thì Yêu Hậu có tức giận thì cũng đâu thể làm gì? Chỉ cần không xác định được hung thủ thực sự, thì những người khác sống hay chết, có quan hệ gì tới ta đâu?!"
Đương nhiên những lời này, chắc chắn không thể nói ra.
Nhất là lúc này ba người của Yêu Tộc đang tỏ ra hãnh diện như vậy.
Thiên đế của một phương thiên địa sẽ có nhiều điều cố kị, sẽ không ra tay đối phó Yêu Ninh Ninh, nhưng đối với Sở Dương, Đàm Đàm, thậm chí Sở Nhạc Nhi mà nói, chỉ cần ngươi có uy hiếp đối với ta, thì ta liền xử lý ngay, trước mắt tình thế nguy hiểm vẫn chưa qua, thế nên chưa nói trước được gì!
Hoặc là, đây là sự khác nhau về bản chất giữa các thượng vị giả với nhau! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Trong lòng Sở Dương hơi hơi cảm thấy được, đoạn đường này, tuyệt đối sẽ không hề bình tĩnh.
Bây giờ bình tĩnh, chỉ sợ đúng là điềm báo trước khi giông bão tiến đến!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.