Chương trước
Chương sau
Sau khi Mạc Thiên Cơ đứng lên, liên tục hô hấp mấy cái, vẫn không có ai đứng lên nữa.
Nhưng mấy người chung quanh đều đang hết sức chăm chú hộ pháp, không ai lên tiếng hoặc là có động tác gì khác. Có mấy người này ở đây hộ pháp, người khác cũng vạn vô nhất thất.
Tin rằng hiện tại cho dù là cửu đại gia tộc và người chấp pháp, tất cả cao thủ đỉnh phong cùng nhau liên thủ đột kích, tứ đại cao thủ Cố Độc Hành, Đổng Vô Thương, Mạc Khinh Vũ và Mặc Lệ Nhi này. lại thêm Mạc Thiên Cơ trong tay nắm tất cả, tuyệt đối có thể thành công kéo dài tới thời gian cho các huynh đệ an toàn xuất quan.
Nhưng dù là như vậy, vẫn không ai dám có nửa điểm khinh thường, có năng lực ứng phó với tình thế hỗn loạn là một chuyện, nhưng ngăn chặn tình thế hỗn loạn phát sinh thì lại là một chuyện khác, hiện tại chuẩn tắc số một chỉ có an ổn tuyệt đối, như vậy mà thôi.
Lại qua đoạn thời gian ngắn nữa, khí tức đột phá lại truyền.
Lần này người hoàn thành đột phá là Ngạo Tà Vân.
Lúc này, trên người tà công tử kim quang sáng lạc, bên trong khí diễm bốc lên, sau lưng lờ mờ hiện lên một con thần long ánh vàng, yêu kiểu phi vũ, sinh động như thật.
Ngạo Tà Vân vừa đứng lên, bên kia hai cỗ khí tức đột phá mạnh mẽ cũng liên tiếp bốc lên, một tiếng phượng gáy to rõ vang vạng trường không, bóng dáng của một con phượng hoàng bỗng nhiên xuất hiện.
Một trận khí tức dị thường nóng vừa phát ra đã thu liễm ngay lập tức.
Nhuế Bất Thông.
Hắn vừa mở mắt thì liền phát giác tình huống hiện tại, chỉ sợ biến hóa khí tức của mình sẽ quấy rầy các huynh đệ khác đột phá, lập tức thu liễm khí tức.
Ngay sau đó, một đóa hoa quỳnh vô cùng sáng lạn nở rộ trong một rồng một phượng, Tạ Đan Quỳnh cũng hoàn thành đột phá.
Sau đó, gần như cảnh nhau chỉ hai cái hít thở, lại có hai đạo khí tức đột phá hàng lâm.
Kỉ Mặc, La Khắc Địch.
Hai người đồng thời đột phá, từ dưới đất đứng lên.
Kỉ Mặc quay đầu nhìn, thấy mọi người bên cạnh đều đã đứng lên, thử vận chuyển nguyên lực của bản thân một chút, không khỏi vui mừng quá đỗi: "Ha ha ha... con mẹ nó, lão tử hiện tại cũng là cửu phẩm chí tôn! Ta cũng là siêu cấp cao thủ!"
La Khắc Địch hưng phấn nói không nên lời, kêu ngao ngao, quay tròn trên mặt đất rồi té ngã bảy tám lần, sau đó mới ở trong không trung hét lớn một tiếng: "Thích quá! Cảm giác Đột phá thực sự là con mẹ nó sướng vãi!"
Mạc Thiên Cơ nói: "Mọi người đừng vội kích động, tới đây, trước tiên báo cáo tình huống tiến bộ đã!"
Nhìn ra được, Mạc Thiên Cơ kỳ thật cũng rất kích động, ngay cả thanh âm nói chuyện cũng có chút cười khẽ, hiện tại chỉ là đang miễn cưỡng áp chế sự hưng của mình, có điều đây chính là bản sắc của quân sư, nếu ngay cả Thần Bàn Quỷ Toán cũng không khống chế được thì hình như không phải là chuyện tốt.
Một lát sau, tình huống của mọi người đã được minh bạch.
Cố Độc Hành, cửu phẩm chí tôn trung cấp, tiếp cận trung cấp đỉnh phong, tùy thời có thể bước vào cửu phẩm cao cấp.
Đổng Vô Thương, cửu phẩm chí tôn trung cấp, trình độ tu vi cũng sàn sàn như Cố Độc Hành.
Ngạo Tà Vân. Cửu phẩm chí tôn trung cấp.
Tạ Đan Quỳnh, cửu phẩm chí tôn, trung cấp.
Mạc Thiên Cơ, cửu phẩm chí tôn, trung cấp.
Mạc Khinh Vũ, cửu phẩm chí tôn, trung cấp. Tu vi hơi dưới hai ngườ dưới Cổ, Đổng, nhưng ở trên các huynh đệ khác, tiến bộ kinh người nhất.
Kỉ Mặc, cửu phẩm chí tôn, trung cấp. Vừa hay đã ở bờ đột phá.
La Khắc Địch, cửu phẩm chí tôn, trung cấp. Tiêu chuẩn tiêu chuẩn với Kỉ Mặc.
Đáng để nhắc tới lại là Nhuế Bất Thông, có thể là bởi vì thực lực của hắn lúc trước chính là cao nhất, trước mắt đã tới cửu phẩm chí tôn cao cấp chỉ luận về tu vi thì hơn hẳn mọi người.
Theo báo ra tu vi của từng người, sắc mặt của Mạc Thiên Cơ càng lúc càng kích động, đến sau cùng thì vẻ mặt đỏ bừng, có vẻ như càng ngày càng khó áp chế được kích động, xung động.
Chỉ một cao thủ vương cấp, đã có thể đủ để xưng vương xưng bá trung tam thiên rồi; Một cao thủ hoàng cấp thì có thể ở chấn nhiếp một vương trung tam thiên.
Trên Hoàng cấp là quân cấp, trên quân cấp là thánh cấp, trên thánh cấp mới là nhất phẩm chí tôn.
Hiện giờ trong các huynh đệ của mình, cả mười người, tất cả đều là cửu phẩm chí tôn.
Cửu phẩm chí tôn Như vậy, cho dù là ở thượng tam thiên, người có năng lực như vậy được có mấy ai?
Lại còn chưa nói tới bên trong các huynh đệ có mấy người hoàn toàn có thể khiêu chiến vượt cấp, thậm chí có thể chiến thắng cao thủ cấp yêu nghiệt.
Ví dụ như Cố Độc Hành, Đổng Vô Thương, Ngạo Tà Vân, Nhuế Bất Thông.
Bốn người này hiện tại tuy rằng đều là cửu phẩm trung cấp, cũng chỉ có Nhuế Bất Thông là cửu phẩm cao cấp, nhưng, cho dù là đối mặt với cao thủ cửu phẩm cao cấp đỉnh phong, tất nhiên không phải là đối thủ của bọn họ.
Có lẽ, cũng chỉ kém hơn cửu phẩm đỉnh phong cao thủ trong truyền thuyết một chút mà thôi.
Mà những người đó, ở Cửu Trùng Thiên tổng cộng có mấy người? Xòe năm ngón tay ra đếm, chỉ sợ cũng đếm không xong.
Ví dụ như vợ chồng Phong Nguyệt, ví dụ như Ninh Thiên Nhai, ví dụ như Vũ Tuyệt Thành, còn có mấy người ít ỏi như Pháp Tôn, ừ, có vẻ như mấy người này hơn phân nửa đều là của bên cửu kiếp, về phần cửu đại gia tộc, khẳng định có người tu vi cửu phẩm chí tôn cao cấp, ví dụ như Tiêu Thần Vũ, Dạ Trầm Trầm, nhưng nếu nói đã tới cửu phẩm chí tôn đỉnh phong thì lại chưa chắc!
Cửu đại gia tộc, đối với cửu kiếp hiện tại đã khó cấu thành uy hiếp thực chất!
Hoặc là đúng như cửu đại gia tộc nghĩ, lúc Cửu Kiếp kiếm đoạn thứ tám trở về, cửu đại gia tộc đã dần dần tiến vào đường cùng, quỹ tích lịch sử lại chuyển động, vô luận kháng cự như thế nào, kết quả cuối cùng vẫn như thế.
"Đám huynh đệ chúng ta kẹp đuôi mà sóng đã lâu rồi, cuối cùng cũng không còn phải lặp lại nữa." Mạc Thiên Cơ nhẹ nhàng cười, nụ cười trên mặt giống như một đóa hoa nở rộ.
Trước đó, thực lực của các huynh đệ không cao, chỉ có thể lựa chọn trốn đông trốn tây, chỉ sợ bị người ta vây giết; nếu thực sự bị người ta vây giết, cũng không cần cửu đại gia tộc liên thủ, tùy tiện một gia tộc trong đó khuynh lực xuất thủ, thậm chí chỉ cần một cường giả chí tôn cửu phẩm xuất thủ, có thể hoàn toàn tiêu diệt mọi người.
Làm việc thật sự không thể không vạn phần cẩn thận.
Nhưng hiện tại...
Hừ hừ hừ, tiêu diệt ư? Đúng là nực cười!
Hiện tại ai tiêu diệt ai thì khó nói!
Cho dù là trong các huynh đệ tùy tiện lấy ra một người, ở trên giang hồ cũng là cấp bậc cao nhân rồi. Gặp phải kẻ địch, cho dù đối phương có mấy vị cửu phẩm chí tôn cao cấp vây công, cho dù nhân lực có lúc ít, đánh không lại thì cũng có thể chạy trốn.
Huống chi Sở lão đại sớm đã có dự kiến, trước đó huấn luyện nhiều nhất chính là năng lực chạy trối chết cho các huynh đệ. Ai nấy có thể nói là vô cùng nhuần nhuyễn.
Nếu số lượng kẻ địch ít một chút. Như vậy. Xin lỗi. xin các ngươi để lại mạng đây.
Những ngày tháng uất nghẹn trước kia, sau này sẽ đến phiên cửu đại gia tộc phải sống, không còn liên quan gì tới chúng ta.
" Thật tốt quá! Thật tốt quá!" Mạc Thiên Cơ hưng nắm tay, một quyền nện lên tay kia: "Từ nay về sau, uy danh của cửu kiếp huynh đệ sẽ chân chính càn quét Cửu Trùng Thiên! Soạn ra cửu kiếp truyền kỳ!"
Không ai ngờ, lần này Sở lão đại lại có được Cửu Kiếp kiếm đoạn thứ tám, không ngờ mang đến cho mọi người lợi ích lớn như vậy.
Đây trực tiếp chính là một bước lên trời.
Hơn nữa còn là hoàn toàn không có bất kỳ trở ngại nào.
Ngay cả Cố Độc Hành luôn luôn là mặt lạnh như băng, lúc này vẻ mặt cũng nhu hòa, cho dù muốn miễn cưỡng nghiêm mặt thì không thể.
Về phần người khác, trên cơ bản đã hưng phấn kêu gào.
Ba kẻ dở hơi Kỉ Mặc, La Khắc Địch và Nhuế Bất Thông thì dứt khoát cuộn tròn người, lăn qua lăn lại trên mặt đất, không ngừng va chạm với nhau, sau đó thì bắn ngược, lại tiếp tục lăn qua lăn lại, rất giống ba quả bóng cao su.
Đại công tử Ngạo Tà Vân thì cười tới không khép miệng lại được, ước chừng có thể đút một quả sầu riêng vào, thực sự ngoài nghi cằm hắn liệu có rớt hay không đây.
Tạ Đan Quỳnh vẫn giữ nụ cười hàm súc, bởi vì vẻ mặt kích động tới đỏ bừng đã sớm bán đứng nội tâm đang hân hoan của hắn, khuôn mặt tuấn tú rất giống như là một đại cô nương sắp xuất giá, cực kỳ xinh đẹp, đúng vậy, chính là xinh đẹp.
Đổng Vô Thương thì toét miệng ngây ngô cười ngây ngô cười, vuốt mặc đao của mình, chốc chốc lại ngẹo đầu,. Vẻ mặt của Đổng nhị gia lúc này nếu bị người ta vẽ lại, như vậy, sẽ không cần phải vẽ cho thật ngốc nghếch nữa, bởi vì lúc này đã ngốc lắm rồi.
Cái miệng nhỏ của Mạc Khinh Vũ thì thở phì phò, Trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần đỏ ửng, có phong tư rất khác lạ.
Mặc Lệ Nhi tựa vào bên cạnh Đổng Vô Thương, cười rất cao hứng, lập tức lại có chút bực bội, nhéo Đổng Vô Thương một cái, nhỏ giọng nói: "Ta thì sao?" Truyện được copy tại Truyện FULL
Đổng Vô Thương đang cao hứng, nghe không hiểu, có điều dù là nghe rõ cũng không nhất định có thể lập tức lý giải, theo bản năng hỏi: "Gì cơ?"
"Ta nói là ta thì sao. Các ngươi hiện tại tất cả đều là cửu phẩm, ta thì vẫn là lục phẩm đỉnh phong, chênh lệch này quá lớn." Mặc Lệ Nhi có chút tức giận, tên hỗn đản này vừa một cao thì sao ngay cả tai cũng điếc luôn? Nhưng nhìn thấy bên cạnh có nhiều người như vậy, cũng ngại lớn tiếng, đành phải nhỏ giọng hỏi.
" Ngươi đang nói gì vậy?" Đổng Vô Thương chỉ cảm thấy trong lòng vui mừng, trong nhất thời ba hoa chích chòe, không ngờ với không nghe rõ Mặc Lệ Nhi đang nói gì, không khỏi gãi gãi đầu, ngây ngô cười nói: "Ngươi rốt cuộc đang nói gì? Nói to chút đi!"
Mặc Lệ Nhi vốn trong lòng đang ngượng ngùng, hơn nữa hơi bất bình hành, không thể nói với ngoại nhân. Gặp người khờ như vậy thì không khỏi giận tím mặt, thẹn quá thành giận, vận đủ khí lực, một quyền đánh lên bụng Đổng Vô Thương, nghiến răng nghiến lợi nói: "Lợn! Không nghe rõ này! Tai điếc này!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.