Chương trước
Chương sau
Theo yêu khí hoàn toàn biến mất, trở ngại lớn nhất ngăn tu vi Tử Tà Tình tinh tiến cứ như vậy biến mất, thậm chí còn chuyển hóa thành trợ lực khổng lồ!
Toàn thân Tử Tà Tình chấn động, rõ ràng cảm nhận được tu vi của mình đang điên cuồng tăng lên, giống như giang hà vỡ đê. Mà nói đúng ra, có lẽ phải là đang khôi phục. Trước sau chỉ ba lần hô hấp, bạch vụ trên đỉnh đầu đã tụ tập mờ mịt giống như có thần dị.
Ngay sau đó, bạch vụ trên đỉnh đầu hóa thành ba loại nụ hoa sắc thái hồng sắc, bạch sắc, hoàng sắc thần dị. Mà tam sắc kỳ hoa đó lại bắt đầu chậm rãi nở rộ.
Trừ nụ hoa nở rộ, còn có năm đạo khí tức huyền ảo dị thường dập dềnh dâng lên, không ngừng xoay chuyển trên đỉnh đầu. Tử Tà Tình phảng phất như đã sớm biết nên ứng đối thế nào, miệng thơm khẽ mở, hút một hơi, năm đạo khí tức đều bị nàng hút vào trong miệng.
Chính là tam hoa tụ đỉnh, ngũ khí triều nguyên, nhất tịch viên mãn!
Sắc mặt Tử Tà Tình chợt lộ vẻ vui mừng. Tuy không biết đạo bạch quang thần dị kia rốt cuộc từ đâu mà tới, không ngờ lại có công hiệu thần kỳ như thế. Nhưng lại biết, tu vi của mình đã khôi phục tới đỉnh phong trước kia. Thậm chí còn có tinh tiến. Dù sao ấn ký đại đạo buông lỏng, so với chuyện chuyển hóa tất cả yêu khí còn đáng vui mừng hơn.
Có lẽ hôm nay chính là một ngày may mắn của Tử Tà Tình. Bởi vì kinh hỉ cho tới bây giờ tối đa cũng chỉ là một mở đầu, chỉ là bắt đầu mà thôi. Ngay sau đó, lực lượng trong cơ thể không ngờ vẫn tiếp tục dâng lên, dần dần đề thăng, không ngừng trùng kích độ cao mới.
Tiến bộ như vậy quả thật không thể tưởng tượng được, giống như trực tiếp hóa thần vậy. Tử Tà Tình cũng giật mình, vội vàng thu hồi tâm tình vui sướng, ngưng định tâm thần, vận chuyển tu vi.
Sau một hồi lâu.... Ầm một tiếng giòn tan, rốp rốp rốp... Xương cốt toàn thân Tử Tà Tình đồng loạt nổ vang một tiếng.
Đôi tú mục Tử Tà Tình chậm rãi mở ra, trong mắt thần quang bạo phát, không phải giống như thực chất nữa, mà là ngưng thành thực chất chân chính, chiếu thẳng ba xích.
Thiên cấp.
Mình rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới Thiên cấp!
Tiếp đó nàng ngẩng đầu, nhìn về phía không trung. Đạt tới cảnh giới Thiên cấp, cố nhiên là việc vui, nhưng kéo theo đó lại có một nguy cơ tới gần.
Đạt tới cảnh giới thiên cấp, nhất định sẽ phải chịu lôi kiếp!
Trên bầu trời, mây đen tứ phương thi nhau lao tới, chỉ trong phút chốc đã thành mây đen ngập trời. Trong mây đen ẩn hiện điện quang chớp động, chậm rãi xoay chuyển, giống như súc thế chờ phát.
Thiên uy khủng bố chợt giáng xuống!
Giống như muốn nghiền nát toàn bộ đại địa. Loại cảm giác này cực kỳ khủng bố, trong phạm vi mấy trăm dặm, tất cả mọi người đều run rẩy sợ hãi.
Người không thể cao hơn trời a....
Cho nên, sau khi tu vi đạt tới cảnh giới thiên cấp, trời xanh sẽ giáng xuống lôi kiếp tương ứng. Từ giờ khắc này trời đi, tu giả mới chính thức cùng đấu với trời!
Từ đại đạo của thiên, cướp lấy đạo thuộc về mình.
Người đấu với trời, sướng khoái vô cùng, nhưng cái giá của phần lạc thú này chính là phải lấy tính mạng ra làm tiền đặt cược!
Vẻ mặt Tử Tà Tình không kinh không sợ, một thân y phục không gió mà bay, bồng bềnh trong gió, bình tĩnh vô cùng.
Tứ phía xung quanh, vô số người mặt lộ kinh ngạc, nhìn lên không trung bên này, nhìn kiếp vân trên bầu trời: Thiên kiếp hàng lâm, rốt cuộc là vị cường giả nào, không ngờ lại đột phá tới cảnh giới khiến người ta phải hâm mộ đây?
Bạch y mỹ phụ từ khi hộ tống Tử Tà Tình xuôi nam, từ trong đáy lòng đã thích vẻ yên tĩnh tao nhã của nơi này, vẫn một mực ở lại nơi này. Nàng cũng là người đầu tiên từ trong phòng lao ra, dù sao tu vi của nàng cũng thập phần cao thâm.
Đưa mắt liếc nhìn, không khỏi chấn động: "Thật là thiên kiếp hàng lâm? Làm sao có thể? Xung quanh không hề có cao thủ tiềm tu, nếu có ta không thể nào không biết. Thế nào lại nhu vậy?"
Lập tức lớn tiếng gọi: "Tiểu Tử, may quá ngươi đây rồi. Không sao chứ? Nơi này có tu giả độ kiếp, chúng ta mau mau rời đi, nếu như nán lại, không khỏi họa lan tới thân!"
Đây cũng không phải là bạch y mỹ phụ phán đoán sai lầm, cho dù là lúc tu vi Tử Tà Tình đạt tới đỉnh phong lúc trước, khoảng cách tới cảnh giới thiên cấp cũng còn một khoảng cách rất xa. Huống chi hiên tại tu vi đã bại lui, bạch y mỹ phụ thế nào cũng không thể ngờ tới, người độ kiếp đạt tới cảnh giới thiên cấp lại chính là Tử Tà Tình.
Nhưng ngay sau đó, thanh âm dị thường bình tĩnh của Tử Tà Tình đã kịp thời truyền đến: "Yên tâm, ta không sao. Chỉ là vừa rồi ta mới đột phá cảnh giới thiên cấp... Ngươi mau rời khỏi nơi này, tránh cho thiên kiếp lại coi là người liên hợp đối kháng..."
Tâm niệm bạch y mỹ phụ xoay chuyển thật nhanh, gần như không cần nghĩ ngợi, thân hình đã hóa thành một đạo lưu quang, bay ra khỏi hồng trần tiểu trúc. Nếu như bị lôi kiếp coi là người liên hợp đối kháng, cũng không phải chuyện đùa. Hở ra một cái là lôi kiếp gấp bội, hơn nữa không chết không dừng, cho dù với tu vi của bạch y mỹ phụ cũng không dám dễ dàng nếm thử.
Mãi cho đến khi thoát ra bên ngoài, trên mặt bạch y mỹ phụ vẫn lộ vẻ chấn kinh và nghi hoặc, miệng thì thào tự nói: "Thật là nàng đột phá? Làm sao có thể đột phá được chứ? Chuyện này quá mức khó tin đi? Khoảng cách xa như vậy, có thể đột phá trong trăm năm đã là khó lường rồi... Nàng làm sao có thể đột phá tới cảnh giới thiên cấp chứ? Nghĩ mãi cũng không ra, không ra a!"
Cũng không thể trách bạch y mỹ phụ thất thố như thế. Tử Tà Tình đột phá thật sự không hợp lẽ thường, đối với người phi thường quen thuộc trình độ tu vi Tử Tà Tình hiện giờ như bạch y mỹ phụ mà nói, đây đương nhiên là chuyện không thể nào lý giải được!
Lại có một đạo bạch quang chớp lên, thái tử yêu tộc hiện ra trước mặt mỹ phụ: "Tiểu di, đây là chuyện gì? Có đại tu giả ẩn nấp gần đây sao? Mấy ngày nay ta đã dùng thần thức kiểm tra qua, gần đây rõ ràng không có tu luyện giả mà..."
"Không có đại tu giả ẩn nấp, mà là nàng đột phá...." Bạch y mỹ phụ nhẹ giọng nói, trong thanh âm vẫn mang theo vẻ kinh ngạc không thể tin tưởng được.
"Nàng đột phá? Ngươi nói Tử Tà Tình tiểu thư đột phá tới cảnh giới thiên cấp?" Thái tử yêu tộc chấn động, cả kinh kêu lên: "Điều này làm sao có thể? Không phải ngươi đang giỡn ta chứ?"
"Giỡn? Chuyên này làm sao có thể đem ra giỡn?... Sự thật hiện ngay trước mắt, còn không có khả năng sao?" Bạch y mỹ phụ thở một hơi thật dài: "Tiểu Tử này đúng là đệ nhất thiên tài yêu tộc ta từ trước tới nay, vô cùng có khả năng đạt tới thành tựu kinh nhân... đáng tiếc... thật đáng tiếc.."
Bạch y mỹ phụ nói đáng tiếng, đương nhiên chính là việc Tử Tà Tình rời khỏi yêu tộc.
Nhưng ánh mắt thái tử yêu tộc lại càng lộ ra quang mang nóng bỏng.
Mỹ nhân như thế, thành tựu như thế, thiên phú như thế, hồng nhan như thế, ta, làm sao có thể buông tha?"
Đúng lúc này, bạch ảnh phiêu dật, chỉ thấy Tử Tà Tình bạch y bồng bềnh từ trong hồng trần tiểu tức lăng không bay lên, hướng về phía lôi kiếp trên bầu trời mà bay thẳng tới.
Cùng lúc đó, lôi kiếp chớp động sấm sét vang dội, vô số thiểm điện giống như vạn tiễn cùng bắn, thề phải hủy diệt kẻ phàm nhân dám can đảm khinh nhờn thiên uy của mình...
Ngay trong chớp mắt thân thể mình tiếp xúc với thiểm điện, cảm thụ được chấn động trước nay chưa từng có, trong lòng Tử Tà Tình đột nhiên chớp lên một tia tư niệm quanh quẩn từ lâu...
Trong thời khắc thiên nhân giao cảm này, cảm giống của con người phá lệ linh mẫn dị thường.
Một thân ảnh siêu dật không ngờ đột nhiên hiện lên trong lòng Tử Tà Tình.
Mày kiếm mắt sáng, một thân hắc y, ngạo cốt khí thế, phong độ bừng bừng.
"Đạo bạch quang thần dị kia, là của ngươi sao? Nhất định là vậy rồi!" Tự đưa ra một đáp án lý tưởng nhất, khóe miệng Tử Tà Tình lộ ra một nụ cười ôn nhu, tao nhã tới cực điểm, ống tay áo bay lên, đối dầu với thiểm điện lôi quang, không khoan nhượng chút nào.
Ầm!
Cửu Trọng Thiên đại lục.
Tinh Linh chi thành.
Đối với biến cố bất ngờ, hồng quang đột nhiên xuất hiện nhập vào người Mạc Khinh Vũ, đám người Mạc Thiên Cơ thật sự hoàn toàn không lý giải nổi rồi.
"Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Điều này cũng quá quỷ dị đi. Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất!" Mạc Thiên Cơ theo bản năng lấy ra thiên mệnh hồng tâm (hồng tâm: tiền đồng),chuẩn bị nhìn trộm thiên cơ xem rốt cuộc là chuyện gì. Dù sao cái này cũng liên quan tới Tiểu Vũ, không thể không cẩn thận.
Không ngờ tâm pháp vừa khởi, hồng tâm cũng vừa mới bay lên giữa không trung, nháy mắt chớp động kim quang...
Dị biến đọt nhiên phát sinh!
Trong thoáng chốc, toàn bộ bầu trời đột nhiên lâm vào bóng tối.
Không biết từ nơi này lại vọt ra một đám mây đen kịt, che lấp toàn bộ không trung, không để lọt mọt tia sáng nào.
"Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ lại là Thiên ma tác quái?" Ngạo Tà Vân cùng Đổng Vô Thương đứng phắt dậy, một tả một hữu, như lâm đại địch.
Chẳng trách hai người nghi vấn như vậy. Mà trong lòng những người còn lại, chưa chắc đã không có ý nghĩ như thế. Tình huống trước mắt so với tình huống lúc Thiên ma mới hàng lâm, phi thường giống nhau. Toàn bộ Cửu Trọng Thiên, đều lâm và trong bóng tối, tất cả mọi người hoảng loạn.
"Chuyện gì đang xảy ra?"
"Thế nào bầu trời lại tối đen?"
"Không phải có yêu ma xuất thế chứ? "
"Má ơi, ta sợ quá..."
....
Cửu đại gia tộc, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn bầu trời, chỉ là ý nghĩ trong lòng bọn hắn lại khác xa người thường.
Lý do rất đơn giản, lúc trước Sở Dương hiện thân nói thẳng ra tình thế hiểm nguy trước mắt, cho dù Tiêu Thần Vũ cương quyết phủ định, vẫn cảnh tỉnh cửu đại gia tộc một lần. Cửu Trọng Thiên có vực ngoại thiên ma xâm lấn.
Kỳ thật, vực ngoại thiên ma chính là địch nhân chung của cửu đại gia tộc và Sở Dương. Bọn họ đều trừ đi thật nhanh. Nhưng đối với cửu đại gia tộc mà nói, Sở Dương lại càng nguy hiểm hơn một bậc. Đó chính người được trời định sẽ diệt cửu đại thế gia, cho nên cho dù Sở Dương thiện chí hiện thân, cửu đại gia tộc cũng không chịu nhân nhượng.
Dạ gia.
Dạ gia gia chủ Dạ Trầm Trầm sắc mặt u ám nhìn bầy trời. Hiện giờ trong lòng hắn cũng đã mơ hồ, càng không nhìn thấu điều gì. Biến hóa này rốt cuộc có phải do Thiên ma tạo ra hay không?
Hay là do Cửu Kiếp kiếm kia tạo ra?
Lúc trước Dạ Túy đột nhiên giãy thoát khỏi tâm ma chạy về gia tộc, kể lại chuyện xảy ra. Dạ Trầm Trầm rất vui mừng, nhưng tin tức Dạ Túy mang về lại khiến trong lòng Dạ Túy trầm trọng giống như đeo chì.
vực ngoại thiên ma không ngờ thật sự xuất hiện ở Cửu Trọng Thiên đại lục rồi.
Còn nữa, Cửu Trọng Thiên đệ nhất nhân - Pháp Tôn đại nhân không ngờ cũng tu luyện ma công, thuộc Thiên ma nhất mạch.
Trong thời điểm hỗn loạn thế này, làm sao lại đột nhiên xuất hiện chuyện tình không thể tượng tượng như thế chứ?
Cửu Kiếp kiếm chủ sắp công thành đã đủ khiến cửu đại gia tộc đau đầu lắm rồi, nào nghĩ tới ở thời điểm quan trọng như thế này, lại xuất hiện một Thiên ma...
"Rốt cuộc là nên làm thế nào đây?" Dạ Trầm Trầm nhìn bầu trời đen như mực, tâm phiền ý loạn, trong lúc nhất thời lòng rối như tơ vò, không ngờ không có được nửa điểm đầu mối.
"Có lẽ đã đến lúc nên triệu tập tất cả đại gia tộc cùng nhau thương lượng rồi..." Dạ Trầm Trầm thở dài nặng nề: "Tiếp tục như vậy, chỉ sợ thật sự xong rồi... Tất cả đều xong rồi..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.