Chương trước
Chương sau
Chiến cuộc Tây Bắc.
Đệ Ngũ Khinh Nhu đặc biệt mở hội nghị, trưng cầu ý kiến mọi người một chút, chuẩn bị tăng tốc tiến công.
Kỳ thật trưng cầu ý kiến hay gì gì đó, đối với mấy người này mà nói chẳng qua chỉ là góp mặt cho có lệ mà thôi. Trong khoảng thời gian này, dưới sự chỉ huy của Đệ Ngũ Khinh Nhu, chỉ đông đánh tây, chỉ nam đánh bắc bách chiến bách thắng, tránh được tất cả bẫy rập của Lệ gia, hơn nữa còn không tổn thất bất cứ người nào!
Chiến tích huy hoàng như vậy khiến cho bọn họ sinh tâm lý ỷ lại rất lớn vào Đệ Ngũ Khinh Nhu rồi.
Đệ Ngũ Khinh Nhu nói cái gì thì chính là cái đó. Đệ Ngũ Khinh Nhu bây giờ làm gì thì lập tức sẽ làm cái đó, tuyệt đối không có bất cứ dị nghị nào.
Cho nên Đệ Ngũ Khinh Nhu vừa nói tăng tốc tiến công, nhanh chóng kết thúc chiến cuộc, tất cả mọi người đều không có dị nghị gì.
Tất cả mọi người trở về chuẩn bị, ai nấy đều chiến ý sôi sục, chuẩn bị trời sáng một cái là bắt đầu tiến công, xóa sổ Lệ thị gia tộc khỏi bản đồ Cửu Trọng Thiên.
Nhưng tuyệt đối không ngờ tới, trời vừa mới nhá nhem tối, Trần Kiếm Long - bát phẩm chí tôn dẫn đội của Trần thị gia tộc đột nhiên gặp phải thích khác. Thích khách qua lại như gió, một kích vừa chạm liền rút.
Trần Kiếm Long bất ngờ không kịp đề phòng, bả vai bị đâm thương. thương thế tuy không nặng nhưng cực kỳ phẫn nộ, màn đêm buông xuống, lập tức triển khai truy sát điều tra.
Trước đó, trong khoảng hai tháng trở lại đây, chưa từng có chuyện như vậy. Lần này cũng là lần đầu tiên. Hơn nữa, còn nhắm thẳng vào Trần gia.
Nửa đêm trôi qua, thích khách không thấy bóng dáng.
Mọi người mới bảo trì đề phòng, thoáng nghỉ ngơi một chút.
Lúc nửa đêm về sáng, Lan thị gia tộc Lan Mặc Phong, Tiêu thị gia tộc Tiêu Tránh Ngôn cùng lúc bị thích khách tập kích! Lần này đã là thế công như lôi đình vạn quân!
Cao thủ chí tôn Tiêu gia bị chết hai mạng, bản thân Tiêu Tránh Ngôn cũng bị chém một đao. Còn Lan Mặc Phong lại bị ba tên thích khách vây công, trên người bị hung hăng đánh năm sáu chưởng, thương thế không ngờ cực kỳ trầm trọng!
Tất cả cao thủ đều bị huy động truy kích thích khách trong đêm. Nhưng đuổi tới tuyết nguyên rồi, thích khách đột nhiên mất tích, đến khi trở về lại nghe được tin tức, Đổng thị gia tộc Dạ Tiêu Diêu cùng đội ngũ Dạ thị gia tộc của hắn bị ba vị thích khách tập kích!
Tổn thất thảm trọng!
Bản thân Dạ Tiêu Diêu mặc dù không bị thương, nhưng cao thủ của Dạ thị gia tộc lại chết mất bảy tám mạng.
Thích khách viễn độn biến mất, vô tung vô ảnh.
Liên tục bốn lần ám sát, khiến cho liên quân bát đại gia tộc cảm nhận được uy hiếp cực lớn.
Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được rõ ràng: Đám thích khách này, cơ bản đều là bát phẩm chí tôn! Hơn nữa hàn khí ẩn chứa trong kiếm pháp lạnh lẽo thấu xương, lộ rõ thân phận của bọn hắn: Người của Lệ gia!
Tất cả mọi người đều phẫn nộ muốn phát điên, nhưng trong lòng lại thầm dè chừng, sợ hãi: Lệ gia, cường đại như thế?
Tính sơ sơ một chút, một đêm này Lệ gia xuất động tất cả sáu tên chí tôn thích khách bát phẩm.
Sáu chí tôn bát phẩm làm thích khách! Phát hiện này khiến cho các vị chỉ huy của bát đại gia tộc phải trầm mặc. Trong một gia tộc, có được mấy vị chí tôn bát phẩm?
Điểm này, đối với các đại gia tộc mà nói,đều là bí mật! Hơn nữa là bí mật cao cấp.
Nhưng trong lòng tất cả đều sợ hãi than. Nội tình như vậy, có lẽ chỉ có Tiêu gia và Dạ gia trong cửu đại gia tộc mới có thể so sánh được với Lệ gia...
Không tưởng được, Lệ gia vẫn một mực bất hiển sơn, bất lộ thủy, thực lực nội tình lại hùng hậu như thế!
Hơn nữa, xem ra lần này Lệ gia muốn liều mạng rồi!
Chuyện này khiến trong lòng mọi người đều có một loại cảm giác như chùn chân. Lệ gia, còn có một người cường đại nhất chưa xuất thủ.
Lệ Xuân Ba! Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
Tất cả mọi người đột nhiên cùng cảm thấy áp lực như núi.
Đệ Ngũ Khinh Nhu lập tức triệu tập hội nghị khẩn cấp.
Chí tôn dẫn đội các đại gia tộc đều lập tức chạy tới trướng bồng của Đệ Ngũ Khinh Nhu. Ngay cả mấy vị bị thương cũng không ngoại lệ.
"Tình huống có biến!" Sắc mặt Đệ Ngũ Khinh Nhu trầm trọng nói: "Cho nên kế hoạch của chúng ta cũng phải thay đổi!"
Mọi người im lặng gật đầu.
Không chỉ có biến, mà còn là đại biến đó.
Thực lực của Lệ gia hoàn toàn vượt ra ngoài dự đoán của mọi người.
"Lệ gia lần này xuất động cao thủ, có sáu bát phẩm chí tôn! Mà sau khi trao đổi tin tức chư vị tiền bối, ta phát hiện... Hai vị chí tôn bát phẩm của Lệ gia mà mọi người đều biết... tuyệt đối không ở trong số này!"
Thanh âm Đệ Ngũ Khinh Nhu nặng nề nói: "Nói cách khác... Chí tôn bát phẩm của Lệ gia, ít nhất phải... tám vị!"
Mọi người tập thể thất thanh.
Tám vị!
hơn nữa còn là ít nhất!
"Lực lượng đỉnh cấp thực sự của Lệ gia đã hiển lộ ra rồi! Tới thời khắc được ăn cả, ngã về không, rất hiển nhiên Lệ gia đang cảnh cáo chúng ta." Đệ Ngũ Khinh Nhu day day huyệt thái dương, nói: "tình huống trước mắt, tất cả mọi người nói xem, bước tiếp theo nên làm gì bây giờ?"
Tám vị chí tôn, ai nấy đều nhíu mày im lặng không nói.
Nhất là Lan Mặc Phong lần này bị thương, mặt lại càng đen lại, không nói một lời. Hiện giờ ở nơi này, hắn đã chẳng khác nào người không khí. Lúc tin tức Lan gia bị tiêu diệt vừa mới truyền đến, mọi người còn niệm chút tình cũ, vẫn coi Lan Mặc Phong là người cùng ngồi cùng ăn.
Nhưng trong khoảng thời gian này, mọi người đều hiểu được: Lan gia xong rồi! Cho dù còn có một Lan Mặc Phong khác thì cũng hoàn toàn xong rồi! Tuyệt đối không có cơ hội đông sơn tái khởi.
Cho nên, trong khoảng thời gian này, Lan Mặc Phong rõ ràng cảm nhận được, mình đang dần dần, dần dần bị thất đại gia tộc kia xa lánh, bài xích ra khỏi vòng tròn bát đại gia tộc.
Mình đã không còn là người trong hội nữa!
nếu không phải Đệ Ngũ Khinh Nhu vẫn đối xử bình đẳng, hơn nữa còn phá lệ chiếu cố Lệ gia, mình và thủ hạ của mình, chỉ sợ đã sớm bị đẩy ra làm vật hi sinh rồi!
"Lan huynh, các thương bị thương tổn nặng nhất, ngươi nói một chút xem?" Khẩu khí Dạ Tiêu Diêu tràn đầy ý vị, nhìn Lan Mặc Phong, thoáng có chút giễu cợt.
Cho dù hiện tại đang ở trong hiểm cảnh, nhưng nhìn kẻ lúc trước vẫn cùng ăn cùng ngồi với mình dần dần biến thành chó nhà có tang. Cái bộ dáng thê lương hoảng loạn đó thực khiến lòng người đại khoái nha.
Lại nói trong khoảng thời gian này, Đệ Ngũ Khinh Nhu rõ ràng thiên vị, nhiệm vụ Lệ gia chấp hành đều không nguy hiểm, bình thường đều là dễ dàng nhất... Đối với điểm này, các đại gia tộc đã sớm tức giận bất bình rồi.
Nhưng uy vọng của Đệ Ngũ Khinh Nhu đã hoàn toàn thành lập, lại có chấp pháp giả làm chỗ dựa, mọi người đều không nói ra miệng. Nhưng giờ phút này gặp phải tình huống như vậy, không châm chọc một hai câu há thoải mái trong lòng?
Chó rơi xuống nước, ai chẳng muốn đánh.
Lan Mặc Phong giận tím mặt.
Cái gì gọi là chúng ta thương tổn nặng nhất? Lần này bị tập kích, rõ ràng là Dạ gia các ngươi chết nhiều nhất! Tên hỗn đản này nói như vậy, rõ ràng là nhắc nhở mọi người, Lệ gia chúng ta đã không còn.
Kìm chế cơn giận, Lan Mặc Phong lạnh lùng nói: "Ta không có gì để nói."
Tiêu Tránh Ngôn ha hả cười nói: "Dạ Tiêu Diêu, lần này là ngươi không đúng rồi. Lan huynh hiện tại đang bi thống, ngươi có ý gì vậy... À, ta hiểu ý tứ Dạ huynh rồi. ha ha, thì ra là thế. Cửu kiếp ở phía nam phá hủy Lan gia rồi, một trong cửu kiếp ở Tây Bắc lại có thực lực cường đại như thế... Dạ huynh muốn hỏi ý tứ Lan huynh, thật sự là không thể trách được."
Lan Mặc Phong ngực phập phồng, bỗng nhiên đứng phắt dậy, chỉ tay cả giận nói: "Tiêu Tránh Ngôn! Ngươi có ý gì?"
Tiêu Tránh Ngôn cười ha ha: "Haiz, ngươi đó, sao lại mẫn cảm như thế. lão phu chỉ nói một lời thật... Lan huynh đã không vui...."
Dạ Tiêu Diêu cười hắc hắc: "Lan huynh chắc là muốn làm một anh hùng can đảm, suất lĩnh đại quân Lan gia, nhất cử san bằng Lệ gia... Ngươi nói không xuôi tai, Lan huynh đương nhiên nghe không thoải mái...."
Trầm Kiếm Long nhe răng: "Đúng lắm, lời này thật hữu lý."
Thạch gia Thạch Khải Thư cười ha hả: "Một khi đã vậy, chúng liền cẩn chúc Lan huynh mã đáo thành công."
Đệ Ngũ Khinh Nhu nhíu mày, vỗ vỗ tay, mọi người đều im lặng trở lại.
Đệ Ngũ Khinh Nhu bất đắc dĩ nói: "Chư vị, ta mời mọi người tới nghị sự chứ không phải để mọi người nội chiến! Chư vị làm như vậy để làm gì?"
mọi người đều im lặng.
Đệ Ngũ Khinh Nhu có chút oán giận, nói: "Ta hiểu ý tứ mọi người. Là cảm thấy Lan gia hiện tại không còn trụ cột nữa, cũng không còn nội tình nữa, không đáng để mọi người coi trọng. Có phải như thế không?"
"Nhưng các ngươi có từng nghĩ tới, diệt sạch Lan gia là ai? Là cửu kiếp! Mà cửu kiếp là ai? Đó là địch nhân chung của mọi người! Nói một câu khó nghe, Lan gia có chút xui xẻo, bị cửu kiếp tìm tới đầu tiên... Nhưng cẩn thận nghĩ lại, nếu như đối thủ mà cửu kiếp tìm tới đầu tiên là các gia tộc khác, vậy sẽ như thế nào đây? Tỷ như Thạch gia, Trần gia? Gia Cát gia?"
"Liệu có cùng vận mệnh như vậy?" Đệ Ngũ Khinh Nhu nặng nề hỏi.
Mọi người trầm mặc, trong lòng cũng nghĩ mà sợ.
Đúng vậy, may mà tìm tới Lan gia trước, nếu không với thực lực mà cửu kiếp thể hiện ra, đổi lại gia tộc khác, chỉ sợ kết cục cũng chẳng khác gì Lan gia!
Lan Mặc Phong cúi đầu, trong mắt lại lộ ra cảm kích nồng đậm.
Lại là Đệ Ngũ Khinh Nhu! Lại là hắn bảo vệ mình!
Tình huống như vậy đã có mấy lần rồi.
Đệ Ngũ Khinh Nhu nói: "Ta biết đoạn thời gian trước ta phân phối nhiệm vụ có chút thiên vị, khiến trong lòng mọi người bất bình. Bây giờ, ta thành khẩn bồi tội với chư vị."
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, ai cũng không nghĩ tới, Đệ Ngũ Khinh Nhu lại trực tiếp nói ra như thế, thừa nhận mình đã thiên vị.
"Nhưng mọi người có nghĩ tới hay không? Nếu như Lan Mặc Phong tiền bối có hai lòng, bây giờ lập tức dẫn người rời đi thì sao? Ẩn tích núi rừng, chẳng lẽ lại không thể? Đợi đến khi cửu kiếp nhất thống thiên hạ, hoặc là cuối cùng Cửu Kiếp kiếm chủ thất bại... Nhưng đến lúc đó, thực lực chư vị ngồi đây liệu còn lại được bao nhiêu? Đến lúc đó Lan Mặc Phong tiền bối đông sơn tái khởi, cỗ thế lực này chẳng lẽ không thể khai tông lập phái, tái hiện huy hoàng?
Vừa nói ra, mọi người cùng biến sắc!
Đúng vậy, Đệ Ngũ Khinh Nhu nói chính là biện pháp tốt nhất. Dù sao đối với Cửu Kiếp kiếm chủ bây giờ mà nói, Lan gia đã không còn tồn tại nữa rồi. Chỉ cần đối phó với mấy nhà còn lại là được... Cho nên nếu Lan Mặc Phong thật làm như vậy, thật đúng là biện pháp tốt...
"Nhưng Lan tiền bối không hề làm như vậy. hắn thà chịu chư vị nhục nhã cũng phải ở lại chỗ này, lấy đại cục làm trọng! Đối phó Cửu Kiếp kiếm chủ! Thứ nhất là vì báo thù, thứ hai, không phải là vì mối thù chung của cửu đại gia tộc, không phải là vì tình nghĩa vạn năm?"
Đệ Ngũ Khinh Nhu trầm giọng nói: "Cao phong lượng tiết như vậy, chẳng lẽ không đáng để Đệ Ngũ Khinh Nhu thiên vị một chút? Chư vị, Lan gia cũng chỉ còn một chút huyết mạch này thôi... Chẳng lẽ phải chết sạch chết tuyệt nữa sao? Chư vị... Trong lòng có thể không vướng mắc?"
Đệ Ngũ Khinh Nhu thu mua lòng người, rốt cuộc cũng bước ra một bước mấu chốt nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.