"Thần thiếp cung nghênh hoàng thượng." Sớm có nội thị thông truyền, đã mặc Ung Dung Hoa phục, chỉ còn lẳng lặng nhẫn nại chờ thôi.
"Bình thân." Lê Lạc Hiên trực tiếp đi vào phía trong điện, khuôn mặt đầy nỗi u sầu nhanh chóng hiện lên trong mắt Ninh Thanh.
"Tạ hoàng thượng." Nàng theo cấp bậc lễ nghĩa đứng lên, vẫy tay phân phó người lui xuống. Chắc là hôm nay Hoàng thượng lại ưu sầu vì việc triều đình rồi!
"Hoàng thượng không bằng sớm đi nghỉ ngơi đi." Nàng vừa vào phòng trong liền gặp hoàng thượng cầm một quyển sách lên xem, ánh mắt tuy là nhìn về phía sách, nhưng vẫn nhận ra được rõ ràng là thất thần, bộ dáng không khỏi làm người thương tiếc.
"Thanh Nhi." Hắn lấy lại tinh thần đặt sách xuống, nắm tay nàng, ôn hòa cười nói: "Không sao, nàng đi ngủ trước đi."
"Hoàng thượng!" Nàng giật nhẹ tay áo của hắn, nàng xinh đẹp làm cho hắn không thể không dời ánh mắt về phía nàng."Theo như luật lệ thần thiếp vốn không nên hỏi đến việc triều đình, Minh Văn vốn có quy định, hậu cung không được can thiệp triều chính, nhưng mà nhìn hoàng thượng như vậy, thực là làm cho Thanh nhi rất đau lòng, lại không thể thay hoàng thượng phân ưu chia sẻ. Thanh Nhi làm vợ thực là vô dụng." Dứt lời, làn mi như thanh thủy là nhẹ nhàng hạ xuống. Khuôn mặt u sầu lập tức che kín sắc mặt thanh lệ tươi đẹp là tươi đẹp, lộ ra dáng vẻ thiếu nữ chân thành cùng thiếu phụ kiều mị.
Hắn cười cười, đem khung cảnh phong tình vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-the-cuong-phi-khuynh-thanh/3207343/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.