Xuyên qua màn sương mù trong cốc, đoàn người Ngạo Phong công thành lui thân, lùi về phía cửa sơn cốc, hội hợp với đám người Tần Ngạo Hải, ai nấy đều mang vẻ tươi cười hớn hở, vẫn chưa bình thường lại từ sự hưng phấn vừa rồi.
“Ngạo Phong, các cậu về rồi à, sao rồi, có thành công không?” Tần Ngạo Hải đứng trên lưng gấu tuyết vẫy tay với Ngạo Phong.
“Hahaha.”
Mọi người lập tức cười rộ lên, ánh sáng bạc chớp động, một đàn rồng Komodo đồng loạt lao ra, cả đám cự long to lớn đột nhiên xuất hiện trước mắt dọa cho đám người Tần Ngạo Hải giật bắn mình.
“Mẹ nó, thành công thì thành công, dọa người ta như thế làm gì chứ!”
Chúng kiếm sĩ vừa hâm mộ lại ghen tị lắc đầu cười mắng, họ cứ mãi buồn bã không thôi vì bản thân không thể trở thành huyễn sư. Hành động lần này đa số là các huyễn sư được lợi, bọn họ thì được phân phối rất nhiều chiến lợi phẩm tương ứng, cũng thu hoạch được một khoản lớn. Chỉ là dù sao chiến lợi phẩm cũng không bằng việc thực lực bản thân được nâng cao, thế nên không mấy khiến cho người ta vui vẻ.
Bởi vì đám rồng Komodo vẫn cần khôi phục thương thế nên chúng hơi ủ rũ, nhóm huyễn sư nhanh chóng đưa chúng nó vào trong không gian huyễn thú, dùng huyễn lực giúp đỡ chúng nó trị thương.
“Quả thực có thể tạo thành một đội long kỵ binh khác.” Hai mắt Tần Ngạo Hải trợn to, đôi mắt như đang phát sáng rực rỡ, tán thưởng nói: “Tôi ở đế đô đã thấy long kỵ binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-phong/455313/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.